Một giấc ngủ mơ, Dư Hinh quay về năm mười chín tuổi. Về lúc cô chưa bị Nghiêm Lâm Uyên giam cầm, lúc mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Không chỉ vậy, trong đầu cô còn xuất hiện thêm một đoạn cốt truyện. Thì ra …
Một giấc ngủ mơ, Dư Hinh quay về năm mười chín tuổi.
Về lúc cô chưa bị Nghiêm Lâm Uyên giam cầm, lúc mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Không chỉ vậy, trong đầu cô còn xuất hiện thêm một đoạn cốt truyện.
Thì ra cốt truyện đã bị sai lệch. Thì ra cô vốn chỉ là nữ phụ độc ác, luôn nỗ lực sử dụng IQ không cao để hãm hại nữ chính, tranh giành nam chính!
Kết cục không những không đoạt được gì mà còn đánh mất hết thanh danh, bị tống vào viện tâm thần nửa đời còn lại.
Thật sự quá thảm... Nhưng mà khoan đã, sao cô thấy vào viện tâm thần còn tốt hơn kết cục kiếp trước của cô nữa vậy!
...
Kiếp trước, Dư Hinh bị Nghiêm Lâm Uyên giam cầm.
Không được đi học, không được ra ngoài, không có tự do. Camera lắp đặt khắp nơi, biệt thự biến thành nhà tù khổng lồ.
Cô phản kháng, cô cầu xin, cô tìm cách chạy trốn, nhưng kết quả luôn là thất bại.
Được trở lại một lần, kiếp này Dư Hinh quyết sắm tròn vai nữ phụ của mình, kiên quyết tiến tới viện tâm thần, rời ra nam chính Nghiêm Lâm Uyên!
...
Vì vội vàng trốn thoát, Dư Hinh tự tay dẫn sói vào nhà, tự mình bước vào một vực sâu khác.
Giang Dịch Thâm chính là cái l*иg giam thứ hai.
Bị vẻ ngoài đạo mạo đánh lừa, Dư Hinh đặt trọn niềm tin vào anh ta, tin tưởng anh ta sẽ cứu giúp mình, mà không hề biết ánh mắt anh ta nhìn mình đã không còn đơn thuần từ lâu.
Ngày bị anh ta đè dưới thân, Dư Hinh hỏi trong làn nước mắt: “Sao anh lại làm vậy với tôi? Chúng ta không phải là bạn sao? Tại sao đột nhiên... sao đột nhiên lại...”
“Anh chưa từng xem em là bạn.” Giang Dịch Thâm nghiêm túc thổ lộ: “Từ lần đầu gặp mặt anh đã có tình cảm với em rồi.”
“Có thể yêu anh được không, Dư Hinh?”
“Chỉ cần một chút thôi, một chút rất rất nhỏ thôi là được rồi...”
...
Nhưng tất cả những thứ trên vẫn chưa phải là điều tệ nhất.
Điều tệ nhất là: Nghiêm Lâm Uyên không từ bỏ, Giang Dịch Thâm cũng không buông tay.
Họ muốn cô chấp nhận cả hai.
Hai người đàn ông... Làm sao cô có thể...
Nhưng họ chưa bao giờ cho cô được lựa chọn.
Vài đoạn ngắn chữa lành:
Hệ thống *la hét*: [Nữ phụ kệch cỡm ác độc ham hư vinh nhất định sẽ cướp hết khí vận của cô!]
Nhìn nữ phụ mềm mại ngoan ngoãn trước mặt, Dư Thanh Di không nhịn được đưa tay bẹo má một cái: “Nào có, rõ ràng là cục bột siêu cấp đáng yêu.”
...
Bạch Kha: “Tiểu Dư Hinh, đàn ông không có gì thú vị, theo chị đi, chị nuôi em!”
Dư Hinh tim đập thình thịch, vô cùng rung động.
Đúng vậy, đàn ông chỉ biết giam tới giam lui, không có sáng ý gì hết, Bạch Kha rõ ràng đáng tin cậy hơn nhiều...
Warning:
1. Chỉ có nam chính cạnh tranh với nhau, nữ chính nữ phụ chị em gắn bó.
2. Bối cảnh giả tưởng, nhân vật không có thật được lý tưởng hóa.
3. Là truyện ngôn tình, nữ chính suýt nhảy qua bách hợp nhưng bị nam chính túm lại kịp thời!
4. Sạch, sủng. Nữ chính con ruột tác giả, tuyệt đối không ngược.
5. Truyện không có H.
nào có combo vàng cho truyện này thế