Chu Tiểu Văn nhìn theo hướng cô ta chỉ.
"À, cậu nói bạn học Túc Âm à? Cô ấy là học sinh mới chuyển đến, mới đến trường chúng ta được một thời gian ngắn. Lần này cậu lại xin nghỉ phép lâu như vậy, không gặp cô ấy cũng là chuyện bình thường."
Học sinh mới chuyển đến? Chắc chắn là gia cảnh nghèo khó nhưng thành tích xuất sắc, được tuyển thẳng vào trường.
Sao một thường dân như vậy lại quen biết Đoạn Tinh Bạch được? Quý Duyệt không hiểu nổi.
"Đúng rồi, công chúa, cậu xin nghỉ một tuần, lại đi du lịch nữa à?"
Nghe Chu Tiểu Văn hỏi, mắt Quý Duyệt run lên, miệng vô thức đáp: "Ừ, đi chơi ở Bắc Cực với gia đình."
"Oa! Thật là ngưỡng mộ, tình cảm gia đình các người thật tốt." Chu Tiểu Văn còn chưa kịp nói gì thì một nữ sinh bên cạnh nghe được đã thốt lên lời khen ngợi chân thành.
Những học sinh có thể vào học viện Lorton đều có điều kiện gia đình không tệ, đi du lịch không có gì lạ nhưng cả gia đình cùng đi du lịch thì lại là chuyện hiếm.
Huống hồ, đó còn là nhà họ Quý, một trong tứ đại gia tộc luôn cao cao tại thượng.
Trước đây, khi nhận ra sự ngưỡng mộ của người khác, Quý Duyệt còn có tâm trạng chia sẻ những điều mình thấy trên đường đi nhưng bây giờ…
Cô ta mỉm cười, cắt ngang chủ đề này: "Được rồi, đừng nói chuyện này nữa. Giáo sư đã đến rồi nên tập trung nghe giảng đi."
Nghe vậy, mọi người lập tức nhìn về bục giảng, im lặng.
Quý Duyệt thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta đúng là đã đến Bắc Cực nhưng không phải đi cùng gia đình, mà là đi riêng với Quý Sùng.
Quý Sùng đã đưa cô ta đi chơi bowling trên băng, đi xe trượt tuyết do chó kéo, ngắm những dòng sông băng hùng vĩ và cực quang…
Thậm chí, dưới cực quang, Quý Sùng còn ôm eo cô ta, hôn cô ta…
Cứ nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, Quý Duyệt lại không nhịn được mà mặt đỏ tim đập.
Cô ta biết như vậy là không đúng. Trong mắt mọi người, cô ta và Quý Sùng là anh em.
Nhưng điều đó có liên quan gì chứ? Khi tình yêu đến, nó sẽ không quan tâm đến lý lẽ.
Cô ta đã được Quý Sùng cưng chiều mười tám năm rồi, sớm đã không thể rời xa người đàn ông này.
Huống hồ, họ cũng không phải anh em ruột.
*
Bên kia, sau khi Đoạn Tinh Bạch rời khỏi lớp một, anh ta liền đi thẳng đến phòng nghỉ dành riêng cho F4 của họ ở hội học sinh.
Anh ta vừa mở cửa, một giọng nói lười biếng đã truyền đến.
"Thế nào, đã xác định được đó là tiểu tiên nữ nhà cậu chưa?"