Giới thiệu sách: Minh Hạc không ngờ có ngày mình lại xuyên vào cuốn truyện "mì ăn liền" đã đọc, biến thành kẻ hầu cận "pháo hôi" trong cốt truyện, theo sát nữ phản diện, cuối cùng cả nhà bị nam chính …
Giới thiệu sách:
Minh Hạc không ngờ có ngày mình lại xuyên vào cuốn truyện "mì ăn liền" đã đọc, biến thành kẻ hầu cận "pháo hôi" trong cốt truyện, theo sát nữ phản diện, cuối cùng cả nhà bị nam chính đày ra nước ngoài đào mỏ.
Tin tốt là thời điểm cô xuyên qua là lúc còn nhỏ, mọi chuyện chưa xảy ra, thân thể và tên gọi vẫn là của chính cô.
Tin xấu là hệ thống chỉ để lại một nhiệm vụ "giúp nữ phụ hạnh phúc" rồi im bặt, đồng thời tư duy và thân thể cô cũng teo nhỏ thành một đứa trẻ.
-
Bảy tuổi.
Trở lại thành một đứa trẻ, cô không thích vận động hay bắt chuyện với ai, chỉ quan tâm đến ăn uống vui chơi.
Phiên bản nhí của đại tiểu thư kiêu căng và nũng nịu, hơi không vừa ý là giận đùng đùng, nhưng ngốc nghếch dễ lừa lắm.
Đầu hè, tường vi nở rộ, cô cùng đại tiểu thư không có bạn bè chơi đồ hàng trong vườn.
-
Mười tám tuổi.
Kỳ thi Cao Khảo kết thúc.
Minh Hạc nhận ra tình cảm của mình dành cho đại tiểu thư đã biến chất một chút, cô không nhịn được, kéo tay cô ấy nói "Tớ thích cậu".
Bùi Kim Ngọc khoác tay nam chính thân mật, như bị lời tỏ tình thô vụng không đầu không cuối của cô chọc cười, đẹp như một nhành tường vi đang nở rộ đung đưa.
Mùa hè năm đó oi ả đến chết người, dài đằng đẵng khó chịu.
-
Khi kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, hệ thống của Minh Hạc cuối cùng cũng chậm chạp lên tiếng, cảm kích nói rằng nhiệm vụ của cô hoàn thành rất tốt, thành công làm chỉ số hạnh phúc của nữ phụ đạt đến mức tối đa, có thể chọn về nhà hoặc ở lại đây.
Minh Hạc nhìn đại tiểu thư đang rúc vào lòng mình, đôi mắt tràn đầy mong đợi phác họa tương lai của hai người.
Nhưng điều cô nghĩ đến lại là đoạn tin nhắn cô thấy tối qua giữa đại tiểu thư và người khác:
[Tao chỉ chơi bời thôi, sao có thể nghiêm túc được.]
[Tao chỉ muốn xem cái đồ mặt đơ kia khi yêu sẽ thế nào.]
[Ai lại thích một kẻ hầu cận chứ?]
Thì ra cô mới là cái đồ ngốc dễ bị lừa.
Minh Hạc nói với hệ thống, sáng mai cô sẽ đi.
-
Đại tiểu thư tỉnh dậy, phòng trọ chỉ còn lại một mình cô ấy.
Cạnh giường là bữa sáng còn ấm và một mảnh giấy.
Cô ấy ăn xong bữa sáng, cố giữ vẻ kiêu kỳ chờ rất lâu mới mở mảnh giấy ra, muốn xem cái đồ mặt đơ kia viết gì cho mình.
[Chúng ta chia tay đi.]
Chỉ số hạnh phúc của nữ phụ tụt dốc không phanh.
Hệ thống vừa trở về trụ sở chính, đang chuẩn bị tổng kết nhiệm vụ thì còi báo động đột nhiên vang lên.
Tóm tắt: Giả lạnh nhạt thật ngây thơ X Giả kiêu ngạo thật cố chấp.
Ý nghĩa: Tình yêu có thể chữa lành vết thương.
Ok