Lộc An từ trong nhà bò ra khóc hu hu ôm chầm lấy chân Lộc Y. Còn Lộc Y thì đang bận tính tiền dư trả khách, trong lòng lại lo cháu trai nhỏ ùa ra nghịch mưa nên cậu cũng không nhìn bé mà vừa vội vàng soạn đồ cho khách vừa dùng giọng điệu nghiêm khắc nói với cháu:
“Đi vào trong nhà.”
Lộc An nghe Lộc Y nói thì không khóc nữa, chỉ ôm cứng chân chú út nhà mình, chỉ có thân hình nhỏ nhắn thỉnh thoảng nấc lên.
Nhỏ xíu, trong cơn mưa lớn không ai nghe thấy cả.
Lộc Y cũng không, cậu bỏ bịch khô bò cuối cùng vào túi, chân trái giẫm trên nền xi măng lạnh lẽo nhưng khô ráo để cho cháu trai ôm còn chân phải đạp vào sình lầy dơ bẩn, nửa thân mình ướt nước mưa mà đưa đồ cho Sầm Minh Ngạn:
“Của anh tổng cộng là…”
Sầm Minh Ngạn mắt tinh, qua màn mưa dày đặc vẫn nhìn thấy dấu bàn tay in lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộc An. Má nhỏ đỏ chói, sưng vù lên.
Đứa bé không mặc quần, đùi phải có vết bầm đỏ còn đang rỉ máu, nước mắt chảy dài trên má nghe người ta bảo nín thì liền nín khóc ngay lập tức. Đây rõ ràng là bộ dạng mới bị người ta bạo hành xong.
Còn chủ tiệm thì làm như đây là chuyện bình thường, vẫn bình tĩnh tính tiền thối khách.
Sự chán ghét cùng buồn nôn dâng tràn trong l*иg ngực, mắt Sầm Minh Ngạn nhìn Lộc Y lộ rõ sự khinh thường. Hắn thu bàn tay đang cầm tiền mua hàng lại, lạnh lẽo nói:
“Không mua nữa. Tề Tuấn lái xe đi.”
Tề Tuấn không hiểu tại sao ông chủ nhà mình lúc nãy đòi mua đồ ăn bây giờ lại không mua nữa rồi nhưng vẫn nghe lời hắn chạy xe đi.
Chắc là thấy con nít khóc quá nên không muốn mua nữa rồi.
Hôm nay Tề Tuấn lại biết thêm một thói xấu ngoài việc mua quá nhiều đồ ăn của ông chủ là ghét con nít. Anh thở dài, ông chủ sắp kết hôn rồi nếu ghét con nít như vậy thì phải làm sao đây, đâu thể để một mình cô Quách Phương Hoa một mình trông con được đúng không?
Mặc dù tình cảm của hai người nhạt như nước ốc, là do mẹ ông chủ sắp xếp, thêm vào đó khoảng cách địa vị lại quá lớn, giúp việc và ông chủ. Quách Phương Hoa lại có một đời chồng trước, ly hôn thì mang theo con nhỏ, ai nhìn vào cũng thấy hai người không xứng, mặc định người phụ nữ không có nhan sắc, cũng chẳng có học vấn lại may mắn vớ được một ông chủ của chuỗi sửa xe lớn nhất thủ đô Hà Bài, nếu muốn giữ chồng thì phải chu toàn mọi công việc gia đình.
Nhưng sắp tới đã thành vợ thành chồng rồi thì còn phân biệt cái gì nữa, nhất là việc chăm sóc con cái.
Nếu anh mà như vậy thì Kiều Chi sẽ đánh chết anh luôn cho coi.