Chương 1.4: Trò chơi trở thành sự thật

Nó mang theo nhiệm vụ rời trạm, vốn dĩ phải được thả xuống một hành tinh mới do Liên bang vừa phát hiện, nhưng không ngờ lại rơi vào hố sâu không gian, lạc đến Lam tinh, nơi dường như nằm ở đầu bên kia của vũ trụ, và mất liên lạc với Liên bang. Vì Lam tinh cũng đáp ứng điều kiện tồn tại chủng tộc có trí tuệ, nên hệ thống buộc phải khóa định hành tinh này, chỉ có thể rời đi sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

Tóm lại, sau khi ràng buộc, hệ thống chỉ có vai trò hỗ trợ và thúc đẩy, hoàn toàn có thể xem như một bộ “Hướng dẫn vận hành” kèm theo gói quà tân thủ siêu to khổng lồ, hoặc cũng có thể coi là một trò chơi hiện thực hóa.

“Tại sao lại chọn tôi?”

D999 uất ức nói: [Tôi cũng muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mà! Nhưng lần đầu bị cho là yêu quái, lần hai, lần ba lại gặp chiến tranh... Lần này phát động chế độ phát tán theo hình thức trò chơi đã lâu, chỉ có mỗi cô là thỏa mãn điều kiện, mới kích hoạt được ràng buộc.]

Nghe có vẻ thật sự đáng thương.

Giản Thiển Thiển chẳng mảy may động lòng, chỉ nhướng mày hỏi: “Đến lúc cậu hoàn thành nhiệm vụ rồi đi, quay lại chiếm lấy quê hương tôi thì sao?”

E rằng người tạo ra hệ thống cũng không ngờ tới, hệ thống lại rơi xuống một hành tinh mà Liên bang chưa từng phát hiện. Điều khoản ràng buộc có ghi rằng chỉ giới hạn ở các hành tinh thuộc Liên bang Liên tinh, nhưng lại chẳng hề đề cập đến Lam tinh.

[Liên bang luôn yêu chuộng hòa bình! Chưa từng xâm chiếm bất kỳ hành tinh nào!] D999 khóc ròng kêu oan, lập tức gọi ra một giao diện khác: [Hơn nữa, tôi làm gì có chức năng đó! Ký chủ xem đi, đến cả tọa độ Lam tinh tôi còn không có! Tôi có thể ký thêm một điều khoản bổ sung, đảm bảo không gây hại cho Lam tinh...]

[Ký chủ tạm thời: Giản Thiển Thiển. Tuổi: 23. Khu vực hiện tại: Không xác định. Cập nhật bản vá: Lam Tinh – Hoa Quốc / Hòn đảo chưa đặt tên (Cơ sở dữ liệu không có thông tin liên quan, xác định là dữ liệu lỗi, nhiệm vụ kết thúc sẽ tự động tiêu hủy). Nhiệm vụ hiện tại: Chưa ràng buộc, không có quyền xem.]

Giản Thiển Thiển âm thầm gật đầu, lại hỏi: “Tại sao không trực tiếp tìm chính phủ để làm nhiệm vụ? Nhanh hơn tôi nhiều chứ?”

[Cảnh báo! Liên bang Liên tinh sở hữu quyền độc quyền tuyệt đối với hệ thống phát triển trí tuệ nhân tạo. Để bảo vệ an toàn cho hệ thống, nghiêm cấm...]

Âm thanh máy móc của hệ thống đột nhiên trở nên cứng nhắc, vẫn đang tiếp tục, nhưng Giản Thiển Thiển lập tức phản ứng kịp. Cô còn tưởng dòng “Quyền sở hữu duy nhất” ở phần đầu điều khoản chỉ là một đoạn giới thiệu, không ngờ lại quan trọng đến vậy.

[Cô, cô, sao cô lại kích hoạt được điều khoản gốc rồi! Tôi không muốn bị tiêu hủy vì lý do an toàn đâu mà!]

Giọng nói của D999 lập tức quay lại, lo lắng giải thích: [Việc lựa chọn ký chủ vốn dĩ là đã trao cho quốc gia của ký chủ lợi thế lớn nhất rồi đó!]

Có thể thấy, nó rất không muốn bị từ chối.

“Ràng buộc.” Giản Thiển Thiển không do dự quá lâu liền đồng ý.

Nói thật, có ai từng chơi game quản lý mà lại từ chối một cơ hội thần kỳ như vậy chứ?

[Hệ thống đang ràng buộc... Ràng buộc thành công!] D999 reo lên vui sướиɠ.

Trên giao diện ánh sáng hiện lên màn hình đăng nhập quen thuộc của trò chơi.

Thanh tiến độ chậm rãi chạy về phía trước, trong đoạn hoạt cảnh chuyển cảnh, một hòn đảo nhỏ được phân chia thành nhiều khu vực với màu sắc khác nhau. Ở trung tâm mỗi khu là một công trình mang phong cách hoàn toàn khác biệt, có cung điện trong suốt chìm trong biển sâu, có ngôi miếu nhỏ mây khói lượn lờ trên đỉnh núi, có hố dung nham u ám đen kịt...

Những loài cây kỳ lạ mang đậm sắc thái kỳ ảo tô điểm khắp hòn đảo. Những người tí hon di chuyển giữa các công trình, tiếng cười vang vọng khe khẽ trong nền nhạc êm dịu, khiến người ta không khỏi tò mò điều gì khiến họ vui vẻ đến vậy?

Khi còn chơi game, cô từng rất thèm khát những công trình và khu vui chơi thần kỳ đó.

Bây giờ, trò chơi đã biến thành hiện thực.