“Các người đến đây làm gì?”
Lâm Phong Khiếu không kìm được cơn giận, đứng bật dậy hét lớn: "Chị tôi bị các người hại chưa đủ thảm sao? Một số người đúng là da mặt quá dày!”
“Nhà họ Lâm là dạy con kiểu này sao? Quả nhiên là gia đình bình dân không có giáo dục.”
Bà Cố lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phong Khiếu: "Đây là nhà họ Cố, Cố Hoài là con trai tôi. Ngược lại, các người là người ngoài, còn dám tự coi mình là quan trọng. Chút tôn trọng với bậc trưởng bối cũng không có.”
Cố Hoài đập mạnh đôi đũa lên bàn, gương mặt lạnh lùng nhìn họ: "Mẹ, nếu mẹ đến đây để gây rối thì hãy đi đi. Còn về phần em gái…”
Ánh mắt anh lướt qua người phụ nữ đang khóc, tràn đầy sự chán ghét: "Có phải tôi đã nói đừng tìm đến tôi và gia đình tôi khi không có chuyện gì không?”
“Anh, em đâu có cố ý! Nếu không phải cô ta cứ nhất quyết giành đồ của em... Còn nữa, em đâu có đẩy cô ta, là cô ta tự ngã!”
“Bốp!”
Không ai ngờ được Cố Hoài lại tức giận đến mức vung tay tát thẳng vào mặt Cố Vân.
Cố Hoài: "Em nói cái gì vậy? Em có thể nói những lời này với chị dâu mình sao? Cô ấy suýt chút nữa thì chết! Hơn nữa, đó là món đồ anh mua cho chị dâu, làm sao lại thành cô ấy cướp của em?”
“Mày làm cái gì vậy!”
Bà Cố hét lên, nhìn con trai mình với ánh mắt đầy oán hận: "Cô ta không phải vẫn ổn sao? Mày là anh trai của Cố Vân mà lại vì cái người phụ nữ kia mà đánh em gái mình!”
“Anh cả, anh làm thế là sai rồi. Chúng tôi đến đây để xin lỗi, nhưng anh làm vậy thì còn cần xin lỗi nữa không?”
Cố Hoài cảm thấy lòng mình lạnh buốt. Từ nhỏ, anh đã không được mẹ yêu thương, nên cũng quen với điều đó.
Nhưng bây giờ, vợ anh suýt bị em gái ruột hại chết, những người này còn đến đây để khıêυ khí©h!
“Chú Cố, tại sao chú ấy lại gọi chú là anh? Rõ ràng chú ấy không phải em trai ruột của chú mà.”
Giọng nói ngây thơ vang lên rõ ràng, theo hướng tay của Thẩm Tri Âm chỉ, mọi người nhìn về phía Cố Minh, em trai của Cố Hoài.
Rõ ràng chỉ là một câu nói đơn giản nhưng lại khiến bà Cố như mèo bị dẫm phải đuôi.
“Con ranh này, mày nói linh tinh gì vậy!”
Thẩm Tri Âm làm mặt xấu với bà ta: "Cháu nói thật mà. Chú ấy có quan hệ huyết thống với bà, nhưng với chú Cố... chỉ có một chút thôi, không nhiều đâu.”
Cố Hoài lập tức quên hết cuộc tranh cãi vừa rồi, vội vàng hỏi: "Tiểu đạo trưởng, ý cháu là sao?”