Thấy tin nhắn của Thẩm Bạch, Tần Liệt mang theo chút nghi hoặc bấm vào nhóm chat.
Sau khi thấy một đám người hùa theo trêu chọc và đoạn đối thoại càng che giấu càng lộ liễu của Mục Tình, anh khẽ nhướng mày, cười khẩy một tiếng đầy vẻ không quan tâm rồi tiện tay ném điện thoại sang một bên.
Hôm sau.
Buổi phỏng vấn được ấn định vào chín giờ rưỡi, Hứa Yên dậy từ rất sớm, sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô tranh thủ lúc ăn sáng để chia sẻ tài liệu thu thập được tối qua với Dư An và Cao Kiện.
Hai người họ chăm chú lắng nghe, không dám lơ là chút nào.
Đúng chín giờ rưỡi, ba người đúng giờ có mặt tại xưởng của nhà máy được phỏng vấn.
Trước buổi phỏng vấn, Hứa Yên liên hệ trước với Chu Hành, trợ lý của Tần Liệt.
Việc phỏng vấn theo sát kiểu này, nhìn có vẻ tùy ý nhưng thực ra lại phiền phức nhất, vì họ là người ngoài ngành, chỉ cần hơi sơ suất một chút, một câu hỏi đơn giản hay một vài bức ảnh vô tình cũng có thể làm lộ bí mật kinh doanh của đối phương.
Hứa Yên xem qua một lượt các câu hỏi phỏng vấn với Chu Hành, rồi lại hỏi anh ta những khu vực nào trong xưởng có thể chụp ảnh, khu vực nào không.
Sau khi đã đối chiếu xong xuôi, Hứa Yên cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, rồi ngẩng lên tìm bóng dáng Mục Tình.
Dù sao cũng là người do cấp trên sắp xếp, vẫn phải làm cho có lệ.
Hứa Yên tìm một vòng, cuối cùng phát hiện ra Mục Tình ở một góc.
Đứng cùng Mục Tình, còn có Tần Liệt.
Hai người không biết đang nói chuyện gì, Mục Tình cười duyên dáng, người rướn về phía trước, Tần Liệt hơi cúi người lắng nghe. Nhìn từ một bên, người đàn ông cao lớn, người phụ nữ nhỏ nhắn, trai tài gái sắc vô cùng xứng đôi.
Nhận ra ánh mắt của Hứa Yên, Chu Hành đứng bên cạnh cô ngượng ngùng sờ mũi, định giải thích: “Bà chủ, sếp Tần…”
Hứa Yên biết anh ta muốn nói gì, vẻ mặt bình thản ngắt lời: “Trợ lý Chu, xin phép đi trước.”
Chu Hành: “…”
Nói rồi, không đợi Chu Hành kịp phản ứng, Hứa Yên đã đi giày cao gót sải bước rời đi.
Hứa Yên không đến mức không biết ý mà đi làm phiền cặp đôi đang yêu nói chuyện, nhưng chuyện công việc thì vẫn phải bàn, cô đi được vài bước, lấy điện thoại ra nhắn một tin WeChat cho Mục Tình: [Buổi phỏng vấn cô có tham gia không?]
Mục Tình bên kia nhận được tin nhắn, nụ cười trên mặt liền thu lại, cô ta quay đầu mím môi nhìn Hứa Yên một cái rồi trả lời tin nhắn: [Yên Yên, tớ vừa mới về, sợ có sai sót, buổi phỏng vấn lần này cậu làm được không?]
Hứa Yên: [Được.]
Buổi phỏng vấn bắt đầu, Hứa Yên theo sát Tần Liệt không rời nửa bước.
Khảo sát nhà máy được một nửa, thấy Tần Liệt và các quản lý cấp cao đã bớt dần chủ đề nói chuyện, cô mới đúng lúc tiến lên phỏng vấn: “Sếp Tần, trong lô sản phẩm dưỡng da mới nhất mà Tần Thị nghiên cứu phát triển có những thành phần nào, ngài có tiện tiết lộ một chút không ạ?”
Tần Liệt dừng bước, cúi mắt nhìn Hứa Yên, vẻ ngoài có vẻ tùy ý nhưng thực chất lại đầy áp đảo: “Boseine, peptide đồng xanh, men Bifida.”
Hứa Yên: “Còn gì nữa không ạ?”
Tần Liệt lơ đãng nhướng mày: “Cô muốn trộm công thức của tôi à?”
Tần Liệt nói xong, mấy vị quản lý cấp cao cũng cười theo.
Bàn tay cầm bút ghi âm của Hứa Yên hơi khựng lại, ngay sau đó cô mỉm cười đáp lại một cách phóng khoáng và lịch sự: “Sếp Tần thật hài hước.”
Tần Liệt cười như không cười: “Phải, trời sinh đã hài hước rồi.”
…
Sau đó, Hứa Yên nghe người phụ trách nhà máy nói, giá Boseine mỗi kilogam là 3.000-6.000 tệ, peptide đồng xanh giá 100.000 tệ mỗi kilogam, còn men Bifida giá 200.000 tệ mỗi kilogam.
Chỉ riêng mức giá của những nguyên liệu thô này, cũng không khó để thấy thành phẩm sẽ được bán với giá trên trời như thế nào.
Tiếp theo, Hứa Yên lại hỏi Tần Liệt thêm vài câu đơn giản về ý định ban đầu khi thành lập công ty hóa mỹ phẩm, và định vị thương hiệu của mình trên thị trường.
Tần Liệt lần lượt trả lời.
Nói là phỏng vấn theo sát, nhưng khi thực hiện, thời gian phỏng vấn dành cho họ chưa đầy hai mươi phút.
Gần trưa, buổi phỏng vấn kết thúc, Hứa Yên đang định dẫn Dư An và Cao Kiện về khách sạn sắp xếp tài liệu thì Mục Tình chạy lon ton đuổi theo chặn đường cô, vẻ mặt nhìn qua thì dịu dàng tươi cười nhưng thực chất lại đầy vẻ khıêυ khí©h nói: “Yên Yên, cả nhà giáo sư Trần nửa năm trước đã chuyển đến Hoài An rồi. Ông ấy vừa gọi điện thoại cho A Liệt biết ba chúng ta đang ở Hoài An, nên mời chúng ta đến nhà ông ấy chơi.”