Chương 10: Tình địch

Thấy Hứa Yên trả lời, trong lòng Tô Tiệp cảm thấy có chút khó chịu.

Một lúc sau, Tô Tiệp gửi lại cho cô một biểu tượng cảm xúc [ôm ôm].

Hứa Yên: [Tớ không sao.]

Tô Tiệp: [Tối qua cậu với Tần Liệt về nhà họ Tần không xảy ra chuyện gì chứ?]

Hứa Yên: [Không, đã ly hôn rồi, còn có thể xảy ra chuyện gì nữa.]

Tô Tiệp: [Đàn ông là cái loài sinh vật mà tình yêu với tìиɧ ɖu͙© luôn rạch ròi lắm, nói chung là cậu đừng để mình chịu thiệt.]

Hứa Yên: [Yên tâm.]

Nhắn tin xong với Tô Tiệp, Hứa Yên nhận được điện thoại nội bộ từ văn phòng tổng biên tập gọi tới.

Hứa Yên nhấc ống nghe, còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe thấy Ngụy Thao ở đầu dây bên kia nói: "Hứa Yên, đến văn phòng tôi một chuyến."

Hứa Yên: "Vâng, thưa Tổng biên tập."

Cúp điện thoại, Hứa Yên đứng dậy đi đến văn phòng của Ngụy Thao.

Gõ cửa bước vào, trước bàn làm việc của Ngụy Thao có một người đang đứng, hai người đang nói chuyện.

Ngụy Thao thay đổi hẳn vẻ lạnh lùng thường ngày, đâu còn dáng vẻ giải quyết công việc theo nguyên tắc, không nói tình người nữa, mặt tươi cười như đón được Thần Tài.

"Chào mừng cô đến nhận chức."

Đối phương cười nhẹ nhàng duyên dáng: "Mong Tổng biên tập Ngụy sau này chiếu cố nhiều hơn."

Ngụy Thao cười ha hả nói: "Có sếp Tần ở đây, đâu đến lượt tôi chiếu cố cô, phải là cô chiếu cố tôi mới đúng."

Ngụy Thao vừa dứt lời thì nhìn thấy Hứa Yên bước vào, ông vẫy tay, cười giới thiệu: "Hứa Yên, đây là phóng viên chính mới đến, Mục Tình."

Nói xong, Ngụy Thao lại giới thiệu Hứa Yên với người kia: "Mục Tình, vị phía sau cô là Hứa Yên, hiện là phóng viên trưởng duy nhất của TR chúng ta. Hai người làm quen một chút, sau này hai người chính là cánh tay đắc lực của TR đấy."

Nói là cánh tay đắc lực.

Rõ ràng "cánh tay trái" Hứa Yên này không được ưa chuộng bằng "cánh tay phải" kia.

Ngụy Thao nói xong, ra hiệu bằng mắt cho Hứa Yên, bảo cô chủ động chào hỏi Mục Tình.

Khi Mục Tình xoay người lại, hai người nhìn nhau, Hứa Yên cười nhạt: "Lâu rồi không gặp."

Mục Tình: "Yên Yên, lâu rồi không gặp."

Mục Tình, nữ chính vừa làm loãng cả màn hình trong nhóm cựu sinh viên ban nãy.

Hai người có vẻ thân quen, nhưng không ai chủ động đưa tay ra.

Ngụy Thao ngồi trên ghế làm việc nghe hai người quen biết nhau thì sững sờ một chút, rồi cười nói: "Hai cô quen nhau à?"

Hứa Yên trả lời: "Bạn học cũ."

Ngụy Thao: "Vậy thì càng tốt rồi, nếu đã là người quen thì sau này hợp tác cũng sẽ thuận lợi dễ dàng hơn."

Ngụy Thao dẫn dắt câu chuyện, nói với hai người vài câu, cuối cùng bảo Hứa Yên đưa Mục Tình đến phòng phóng viên.

Văn phòng của phóng viên trưởng chỉ có một phòng, nên Mục Tình được sắp xếp ở khu làm việc của phóng viên thường.

Từ văn phòng của Ngụy Thao đi ra, Mục Tình chủ động bắt chuyện: "Mọi người ở TR đều không biết gia thế của cậu à?"

Hứa Yên đưa tay bấm nút thang máy: "Không biết."

Mục Tình cong mắt cười: "Vậy cũng không biết chuyện cậu kết hôn với A Liệt à?"

Hứa Yên nghiêng đầu nhìn cô ta, vẻ mặt không rõ vui giận: "Tôi và Tần Liệt đã ly hôn rồi, thỏa thuận ly hôn ký hôm qua."

Nghe Hứa Yên nói, nụ cười trên mặt Mục Tình hơi cứng lại, không biết là thật sự không biết hay giả vờ không biết, cũng không biết là thật sự áy náy hay giả vờ áy náy, giọng đầy vẻ xin lỗi nói: "Yên Yên, xin lỗi nhé, A Liệt không nói với tớ."

Hứa Yên thầm chế nhạo trong lòng, nhưng mặt ngoài không hề biểu lộ: "Không sao đâu."

Chẳng biết chuyện hai người ly hôn mà đã gặp nhau ồn ào ở sân bay.

Là tam quan bất chính? Hay là cố ý khıêυ khí©h cô?

Nhưng dù là gì thì cũng chẳng sao cả, dù sao thì người đàn ông Tần Liệt đó, cô không cần nữa.

Khoảng nửa phút sau, cửa thang máy mở ra, hai người một trước một sau bước vào.

Hứa Yên đưa tay bấm nút chọn tầng, Mục Tình đứng sau lưng cô nói: "Yên Yên, tan làm cậu có rảnh không? Tối nay A Liệt tổ chức tiệc đón gió cho tớ, tớ muốn mời cậu tham gia."