"Không tập trung gì cả?"
Ánh trăng quyến rũ mê người.
Trong phòng tắm phủ đầy hơi nước, bóng người thấp thoáng ẩn hiện.
Hứa Yên gần như bị người đàn ông phía sau ép chặt vào bức tường gạch men, cổ tay bị ghì chặt giơ cao quá đầu, vòng eo thon bị bàn tay còn lại của anh siết lấy, để lại vết hằn đỏ rõ rệt nơi hõm eo.
Người đàn ông cười khẽ bên tai cô, giây tiếp theo, hơi ấm nóng bao trùm lấy dái tai cô.
Khẽ cắn, rồi day nghiến.
Kéo theo từng đợt sóng nhiệt cuộn trào trong cơ thể.
Người Hứa Yên khẽ run lên, cô cắn chặt môi dưới.
Trọn một tiếng đồng hồ, Hứa Yên mềm nhũn trong vòng tay người đàn ông phía sau.
Tần Liệt ôm cô từ phía sau, khẽ cười. Một lúc sau, anh hơi cúi xuống, bế ngang cô lên rồi bước ra khỏi phòng tắm.
Khi được đặt lên giường, Hứa Yên đã mệt lả.
Thấy Tần Liệt mặc áo choàng tắm chuẩn bị rời đi, cô hít một hơi thật sâu rồi ngồi dậy: "Tần Liệt."
Tần Liệt khựng lại, rồi nhướng mày: "Hửm?"
Hứa Yên: "Chúng ta nói chuyện một chút."
Hai người kết hôn đã hơn nửa năm, đời sống vợ chồng chẳng khác nào đối tác làm ăn.
Những việc cần làm đều đã làm, nhưng tuyệt nhiên không có chút giao tiếp nào về mặt tinh thần.
Ngay cả những lúc thế này, dù có kết thúc muộn đến đâu, hai người vẫn ngủ riêng.
Nhưng nghĩ lại cũng phải, vốn dĩ là hôn nhân gia tộc, xét ở một khía cạnh khác, thì đúng là đối tác thật.
Nghe Hứa Yên nói, Tần Liệt quay người bước lại, không ngồi trên giường mà ngồi xuống chiếc ghế sô pha đối diện.
Tần Liệt vắt chéo đôi chân dài, dáng vẻ tùy ý lười biếng ngả người ra sau, những ngón tay thon dài đẹp đẽ gõ nhẹ lên tay vịn sô pha, phong thái phóng khoáng nhưng không dung tục: "Có chuyện gì?"
Ánh mắt Hứa Yên nhìn anh, du͙© vọиɠ đã tan biến, chỉ còn lại lý trí: "Tôi muốn ly hôn."
Ngón tay Tần Liệt đang gõ nhẹ trên sô pha khựng lại, mắt anh khẽ nheo, nụ cười dần tắt: "Cái gì?"
Hứa Yên biết anh đã nghe rõ, không giải thích gì thêm: "Thỏa thuận ly hôn tôi đã nhờ luật sư soạn xong, để ở phòng khách rồi. Khi nào anh có thời gian thì ký tên."
Lời Hứa Yên vừa dứt, không khí trong phòng ngủ như ngưng đọng lại vài giây.
Tần Liệt nhìn cô chằm chằm, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nụ cười trên mặt anh đã tắt hẳn: "Nhà họ Hứa biết quyết định này của cô chưa?"
Hôn nhân dựa trên tình yêu tự do đã không phải chuyện đùa, huống hồ là hôn nhân sắp đặt vì lợi ích gia tộc lại càng không phải trò trẻ con.
Một khi đã quyết định thì sẽ ảnh hưởng đến toàn cục, bởi nó dính dáng đến quá nhiều thứ.
Từ các mối quan hệ, chuyện hợp tác làm ăn, cho đến đủ loại lợi ích mà hai nhà cùng chung hưởng, cùng chung gánh vác.
Hứa Yên: "Chuyện của tôi, tôi tự quyết được."
Yết hầu Tần Liệt khẽ trượt, giọng không rõ vui buồn: "Cô suy nghĩ kỹ là được."
Hứa Yên thản nhiên đáp: "Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi."
Hai người bàn chuyện ly hôn còn có vẻ công việc hơn cả lúc bàn chuyện kết hôn.
Những gì cần nói đều đã nói xong, Tần Liệt đứng dậy, sải bước rời đi.
Ra đến cửa, anh chợt nhớ ra điều gì, dừng bước quay đầu lại, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một nụ cười đầy ý vị: "Đã quyết định ly hôn rồi, vậy chuyện vừa rồi trong phòng tắm tính là gì đây?"
Hứa Yên im lặng, bàn tay đặt trong chăn siết chặt lại.
Tần Liệt: "Phịch chia tay à?"
Móng tay Hứa Yên bấm sâu vào lòng bàn tay, cô ép mình ngước lên nhìn thẳng vào anh: "Nghe giọng sếp Tần có vẻ không được thiện chí cho lắm, lẽ nào anh không chơi nổi?"
Một câu nói nhẹ bẫng của Hứa Yên lập tức châm ngòi chiến sự giữa hai người.
Ngón tay thon dài của Tần Liệt đặt trên tay nắm cửa, nhìn vẻ bình tĩnh thản nhiên của Hứa Yên, l*иg ngực anh chợt thấy nghẹn lại một cách khó hiểu, anh cười lạnh: "Chơi nổi chứ. Khi nào cô còn muốn chơi, cứ tìm tôi bất cứ lúc nào."
Hứa Yên: "Cảm ơn ý tốt của sếp Tần, tôi xin nhận tấm lòng."
Ngụ ý là, hôm nay là lần cuối cùng, sau này đường ai nấy đi, không còn liên quan gì đến nhau nữa.
Rũ bỏ ràng buộc hôn nhân, hai người trở lại với vẻ lạnh lùng vốn có trong lĩnh vực của riêng mình.
Nhìn Tần Liệt ra khỏi cửa, tấm lưng thon thẳng của Hứa Yên mới mềm oặt xuống, cô thở phào một hơi dài, cố gắng ổn định lại cảm xúc, rồi với tay lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, gửi đi một tin nhắn: [Tớ nói với Tần Liệt rồi, cậu giúp tớ theo dõi tiến trình ly hôn nhé.]
...
Danh xưng (ngôi ba trong đối thoại) sẽ được thay đổi tùy theo ngữ cảnh, tình huống, tâm tư tình cảm của nhân vật tại thời điểm đó, nên có thể không đồng nhất từ đầu đến cuối. Đây là dụng ý của mình trong quá trình chuyển ngữ, không phải lỗi lộn xộn nhân xưng.
Mong có thể mang đến cho các bạn một trải nghiệm đọc truyện tốt nhất. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ❤️