Đại ma đầu Bách Lý Kiêu, tung hoành khắp trời đất, gϊếŧ vô số mạng người, không chuyện ác nào không dám làm. Thiên Đạo phẫn nộ, bèn phái một Mary Sue hạ phàm dụ dỗ hắn, mục đích là làm mềm ý chí, hóa …
Đại ma đầu Bách Lý Kiêu, tung hoành khắp trời đất, gϊếŧ vô số mạng người, không chuyện ác nào không dám làm.
Thiên Đạo phẫn nộ, bèn phái một Mary Sue hạ phàm dụ dỗ hắn, mục đích là làm mềm ý chí, hóa giải tính tình hung bạo rồi tìm cơ hội xử lý hắn.
Công lược lần thứ nhất.
Tô Mã xuyên thành một cô nương mồ côi, mặc bạch y đơn bạc, thân thể mảnh mai nằm bên đường, yếu ớt gọi hắn: “Cứu mạng.”
Bánh xe ngựa trực tiếp lăn thẳng qua người nàng.
Nàng bị cán đến lộ cả ruột, lần này nàng chết.
Công lược lần thứ hai.
Nàng hóa thành tiểu nhị ở trong khách điếm, nữ cải nam trang, chăm chỉ hầu nước tắm cho hắn.
Đột nhiên nàng làm rơi mũ, tóc dài lộ ra, khuôn mặt nữ nhân xuất hiện trước mắt hắn.
Nàng đỏ mặt, nhỏ giọng kêu: “Công tử.”
Hắn chỉ hơi nhíu mày, tay khẽ nâng đến trước mặt nàng.
Cổ nàng “rắc” một tiếng, đầu nàng lìa khỏi cổ.
Nàng lại chết.
Công lược lần thứ ba.
Nàng biến thành thôn nữ bị câm, sớm tối chăm sóc hắn, sắc thuốc cho hắn, bầu bạn bên hắn, nửa bước không rời.
Hắn đứng im cầm trường kiếm, lặng lẽ nhìn nàng.
Một kiếm xuyên tim.
Nàng chết thêm lần nữa.
Công lược lần thứ tư.
Nàng hóa thành yêu cơ tuyệt sắc trong thanh lâu, trước ngàn vạn ánh mắt mà nhảy vũ điệu mê người, ánh mắt như tơ khóa chặt người hắn, cúi đầu thầm gọi bên tai hắn: “Ma quân.”
Hắn mặc một thân bạch y, khóe môi nhếch nhẹ: “Cút.”
Nàng bị kéo ra ngoài xử tử.
Đương nhiên, nàng lại chết.
Lần công lược cuối cùng.
Tô Mã khóc lóc cầu xin Thiên Đạo cho một cơ hội nữa. Lần này, nàng trở thành tân nương của Ma quân.
Đêm tân hôn.
Hắn vén khăn voan đỏ.
Tô Mã cúi mặt, cười tươi mà thẹn thùng: “Phu quân.”
Ngón tay hắn nâng cằm nàng, đôi mắt đỏ như thấm máu, đầu ngón tay còn mơ hồ run rẩy: “Từ giờ trở đi, ta tuyệt đối không để nàng chạy thoát.”
Tô Mã: “?”