Ánh mắt 001 vô thức nhìn sang căn phòng bên cạnh, nơi Ninh Tiểu Hứa đang thử chiếc váy cưới mới, gương mặt cô ta ngập tràn hạnh phúc. Đang mong chờ nửa tháng sau sẽ trở thành cô dâu của người đàn ông cưng chiều cô ta đến tận cùng này.
Lục Cảnh ngẩng đầu, trong đôi mắt sâu thẳm chỉ có vẻ lạnh lẽo. Cuộc đời anh, bắt đầu từ khi cô dâu bị thay đổi, cũng đã không còn thuộc về anh nữa.
“Ta biết.”
001 nói:
[Đã nhận. Hệ thống 001 tiếp nhận khí vận của ngươi, bắt đầu khởi động lại thế giới.]
Thời gian bắt đầu lưu chuyển, thân thể Lục Cảnh dần trở nên trong suốt, mọi thứ sắp sửa bắt đầu lại lần nữa.
Giọng 001 lại vang lên:
[Có điều này cần lưu ý, sau khi khởi động lại, ngươi sẽ không còn bất kỳ ký ức nào. Nhưng trong khoảng thời gian ta làm việc, sẽ gửi cho ngươi toàn bộ nội dung quyển sách này.]
Chỉ là khi không còn khí vận nam chính, liệu anh có thể nhận được quyển sách hay không thì chưa chắc.
Dù biết rõ đây là một canh bạc nguy hiểm, thậm chí có thể mất cả chì lẫn chài, nhưng anh vẫn lựa chọn như thế.
001 lại nhìn người đàn ông trước mặt. Với thân phận là hệ thống, nó thật sự không hiểu nổi tại sao anh lại đưa ra quyết định này. Vốn dĩ, nó còn chẳng ôm hi vọng có thể thật sự lấy đi khí vận của anh.
Trong khoảnh khắc, trước mắt Lục Cảnh bỗng hiện lên hình ảnh một cô gái khuôn mặt uất ức, không cam lòng, cuối cùng chấp nhận số phận ngã từ trên tầng cao xuống.
Một cô gái xinh đẹp, quật cường, nhưng chẳng thông minh mấy. Cô chỉ biết vụng về, dốc lòng như thiêu thân lao vào lửa, để rồi tự đốt cháy chính mình, toàn thân đầy thương tích.
Lục Cảnh nhắm mắt lại.
Nhưng dù có là thiêu thân lao đầu vào lửa, cuộc đời của anh cũng chỉ muốn do chính anh nắm giữ.
Anh không muốn lại chẳng hề hiểu được vì sao bản thân lại hết lòng cưng chiều một cô gái.
Dòng thời gian đảo ngược, ký ức của anh tan biến theo ánh sáng. Trở lại một năm trước, thành phố A, mọi thứ lại bắt đầu.
.
Thành phố A
“Nghe drama của Lục gia chưa?”
Trong quán cà phê, một cô gái vừa bưng ly cappuccino vừa hạ giọng hỏi.
Cô gái bên cạnh gật đầu lia lịa, ánh mắt lóe lên vẻ hào hứng lẫn kinh ngạc:
“Nghe rồi! Không ngờ ông chủ đứng sau tập đoàn Phong Thịnh, người từng khuynh đảo thương trường thành phố A năm năm trước, lại chính là Lục Cảnh à?”
Ba người liếc nhau, trong mắt đều ánh lên tia phấn khích. Dù đã hơn mười năm trôi qua, chuyện cũ của Lục gia vẫn là vụ bê bối khiến cả thành phố A chấn động.
Nghe nói năm đó, vợ của Lục tổng đang mang thai lớn mà vẫn cố tình đi tìm tình địch của chồng để gây sự. Nào ngờ trên đường về, bà ấy vỡ ối giữa đường rồi gặp tai nạn giao thông, được người ta đưa gấp vào bệnh viện gần nhất sinh con.
Trùng hợp thay, cùng lúc ấy cũng có một người phụ nữ khác gặp tai nạn, cũng sắp sinh, cũng được đưa đến đúng bệnh viện đó. Điều kỳ lạ là người phụ nữ kia và vị phu nhân Lục gia lại có tên gần giống nhau, chồng cũng họ Lục.
Sau đó, Lục lão gia vội vã chạy đến bệnh viện, trực tiếp đón sản phụ và đứa bé về nhà. Không ai ngờ, trong quá trình đó đã xảy ra nhầm lẫn. Lục gia đem về không phải con ruột, mà là con của người khác.
Nhiều năm sau, khi Lục Cảnh mười mấy tuổi trở lại Lục gia, ban đầu còn được yêu thương, nhưng chẳng bao lâu sau lại xảy ra một trận hỏa hoạn. Nghe nói anh bị bỏng nặng, dung mạo hủy hoại, địa vị trong nhà tụt dốc không phanh, cuối cùng bị đưa ra nước ngoài.
Thời gian trôi qua, mọi người gần như đã quên mất trong Lục gia từng có một thái tử thật. Ai mà ngờ, mười lăm năm sau, Lục Cảnh trở về, lại trở thành một ông lớn lừng lẫy thương giới, kẻ mà ai cũng phải kiêng dè.