Tập đoàn Nguyễn Thị, là một doanh nghiệp lớn trong nhiều thập kỷ, đã nhanh chóng dàn xếp ổn thỏa vụ “sữa hết hạn” vào sáng thứ ba. Họ công khai thừa nhận sự cố này do nhân viên nhà máy cẩu thả, đồng thời tiến hành thu hồi toàn bộ sản phẩm lỗi và đền bù cho khách hàng.
Ngay sau khi tin tức lan truyền, mẹ Cố đã gọi điện ngay lập tức. Lúc đó, hắn đang họp, mặc kệ điện thoại reo ầm ĩ, hàng loạt tin nhắn ập đến từ bà, người đang ở tận bên kia bán cầu.
Bà Cố gửi thư mời điện tử, yêu cầu Hoài Yến ngày mai đưa Nguyễn Chiêu đến dự tiệc do đối tác làm ăn tổ chức. Có vẻ như bà rất muốn se duyên cho hai người, nên đã dùng biện pháp khá cứng rắn, bắt Cố Hoài Yến tan làm đến thẳng nhà họ Nguyễn, với tư cách vị hôn phu, để đón Nguyễn Chiêu về ở tạm.
Bà lấy lý do “bồi dưỡng tình cảm vợ chồng son” để thuyết phục.
Trong cuộc họp, các quản lý cấp cao lần lượt báo cáo tình hình của các bộ phận. Mặt mũi của tổng giám đốc Cố càng lúc càng tối sầm, khiến các quản lý không khỏi lo lắng về bản báo cáo quý của mình.
May mắn thay, sau khi Cố Hoài Yến cầm điện thoại lên trả lời tin nhắn, vẻ u ám trên mặt hắn tan biến, các quản lý mới thở phào nhẹ nhõm.
[Công việc bận, không có thời gian đi đón, nếu đối phương không ngại, có thể tự thu xếp hành lý đến nhà chờ.]Lời lẽ có phần ngạo nghễ và thiếu lịch sự khiến mẹ Cố ở đầu dây bên kia tức tối mắng mỏ vào điện thoại, rồi gọi cho bà Nguyễn.
“Thục Vân à, Hoài Yến hiện giờ không có ở thành phố U, tôi cũng đang ở nước ngoài, tôi sẽ cho người đến đón Chiêu Chiêu được không?”
Mẹ Nguyễn đang đánh mạt chược, quay đầu nhìn con trai út ngoan ngoãn ngồi sau lưng, môi đỏ răng trắng, đôi mắt đen láy thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ. Suốt ba ngày rồi, cậu vẫn chưa học được cách đánh mạt chược, rảnh rỗi là thích nhìn ra ngoài, có lẽ vì buồn chán khi ở nhà với bà.
Vốn dĩ hai mẹ con xa cách nhiều năm nên có phần xa lạ, giờ cũng không có nhiều chuyện để nói với nhau, chi bằng để cậu đi chơi với Cố Hoài Yến, dù sao cũng sắp thành vợ chồng, bây giờ không nỡ thì sau này cũng phải nỡ.
“Không cần đâu, cậu cứ bận việc của cậu đi, tôi bảo Chiêu Chiêu tự qua đó.”
...
Nếu thấy truyện hay thì nhớ bình luận, theo dõi và đề cử truyện giúp mình nha, để mình còn có động lực ra chương mới. Mình cảm ơn nhiều🥰♥️