【Hoàng Ngốc Ngọt xuyên sách bị đọc được suy nghĩ, kết quả toàn là đen tối.】 Hết một chương truyện, nhân vật phụ lót đường - Nguyễn Chiêu bị tác giả ném vào kịch bản của Lục Giang. Đêm đó, cậu xuyên và …
【Hoàng Ngốc Ngọt xuyên sách bị đọc được suy nghĩ, kết quả toàn là đen tối.】
Hết một chương truyện, nhân vật phụ lót đường - Nguyễn Chiêu bị tác giả ném vào kịch bản của Lục Giang.
Đêm đó, cậu xuyên vào truyện, trở thành con trai út của nhà họ Nguyễn.
Dù không phải tuyến truyện chính, nhưng với thân hình mềm mại dễ bị đè, 100% hợp gu bất kỳ anh công nào.
Đam mỹ | Hiện đại | H nặng| Đồ chơi | Công bá đạo thụ yếu đuối... Cậu đều cân được hết!
…
Trong cốt truyện thương chiến dang dở, nam chính Cố Hoài Yên bị tác giả cho bay màu rồi cho trọng sinh lại. Lần này trở lại, hắn có thêm năng lực đặc biệt: nghe được suy nghĩ của kẻ thù trong bán kính 10 mét.
Kiếp trước, em trai của người mà hắn cưới - Nguyễn Chiêu đã lên kế hoạch hại hắn và công ty của hắn.
Sống lại ngay thời điểm trước khi ký kết hôn ước, Cố Hoài Yên nhìn chằm chằm vào hợp đồng giữa hai nhà, khóe miệng nhếch lên đầy lạnh lùng.
Nếu vậy, kiếp này... hắn sẽ cưới Nguyễn Chiêu.
…
Trong cuộc họp công ty, Cố Hoài Yên cố tình tiết lộ thông tin bất lợi cho nhà họ Nguyễn, muốn xem phản ứng của Nguyễn Chiêu.
Nhưng những gì hắn nghe được:
【Trước mặt các sếp lớn, Cố tổng dùng ánh mắt ra hiệu bảo Nguyễn Chiêu ngồi lên đùi mình. Nguyễn Chiêu ngại ngùng từ chối, Cố tổng nhíu mày, dùng khẩu hình cảnh cáo: “Không lại đây, tối nay * chết cậu.”】
“?”
…
Nguyễn Chiêu khó hiểu trước thái độ lạnh lùng của vị hôn phu, thậm chí đôi lúc còn toát ra vẻ muốn gϊếŧ cậu.
Dù cậu cố gắng thế nào, người kia vẫn im như thóc, không thèm mở miệng.
Cảm thấy tủi thân, cậu muốn khóc quá...
Sau đó, cậu mới vỡ lẽ ra sự thật phũ phàng –
Hóa ra trong thế giới tiểu thuyết này, “công” sau khi trọng sinh đều bị liệt dương, Cố Hoài Yên cũng không ngoại lệ!
Nguyễn Chiêu đành phải chấp nhận sự thật, sống cuộc sống vợ chồng nhạt nhẽo cùng Cố Hoài Yên.
Mỗi khi Cố Hoài Yên lại gần, Nguyễn Chiêu thầm nghĩ: “Anh ấy dễ thương quá, muốn ôm!”
Mỗi khi Cố Hoài Yên mở miệng, Nguyễn Chiêu thầm nghĩ: “Anh ấy cố gắng quá, muốn hôn!”
Mỗi khi Cố Hoài Yên giơ tay, Nguyễn Chiêu thầm nghĩ: “Anh ấy đáng thương quá, rõ ràng là không có hứng.”
Nghe được những suy nghĩ của Nguyễn Chiêu, Cố Hoài Yên không thể nhịn được nữa: “Cậu giỏi lắm mà? Lại đây thử xem, xem ai mới là người không được.”
Nguyễn Chiêu QAQ:【Không được thì đừng cố, biết đâu lại hỏng mất!】
Cố Hoài Yên tức giận: “... Cậu chết chắc rồi.”
Thụ cưng xỉu, cũng muốn một e trai như bé quá