Truyện lấy cảm hứng bối cảnh những năm 80 ở vùng quê thuộc tỉnh An Giang, cùng với những mốc thời gian và lịch sử có thật trong giai đoạn ấy (Tham khảo sách, báo và những người đã từng sống qua giai đ …
Truyện lấy cảm hứng bối cảnh những năm 80 ở vùng quê thuộc tỉnh An Giang, cùng với những mốc thời gian và lịch sử có thật trong giai đoạn ấy (Tham khảo sách, báo và những người đã từng sống qua giai đoạn khó khăn này). Các nhân vật xuất hiện trong câu truyện không có thật trong lịch sử nhưng họ được xây dựng nên từ những câu chuyện chân thật. Dưới gốc nhìn của từng nhân vật theo từng hoàn cảnh, chúng mốc nối lại với nhau tạo thành “Hoài Thu”.
Văn án:
Hoài Thu tỉnh dậy trong căn nhà ngói ván gỗ hơi cũ kỷ, tối om và thoang thoãng mùi hơi đất ẩm ướt sau cơn mưa mùa hè. Cơn choáng đầu vừa hết cô cũng xác định được chuyện gì đang xảy ra với mình, cô đã xuyên không về thập niên 80. Cuộc sống thứ hai của cô bắt đầu ở một vùng quê yên bình. Bằng ý chí, nghị lực và sự yêu thương đoàn kết của gia đình, những người thân đáng yêu vừa chịu thương chịu khó. Họ cùng cô vươn lên vượt qua những biến động của thời đại và làm giàu, sống cuộc sống hạnh phúc điền viên mà cô hằng mong ước.
Và ở đây cô đã gặp duyên phận của mình, yêu đương, kết hôn và có những đứa bé kháu khỉnh. Cứ ngỡ rằng anh chỉ là một anh ngư dân đánh cá tầm thường, anh chỉ cần yêu thương cô là được còn việc kiếm tiền cứ để cô lo. Đến sau này cô mới biết người đàn ông đang dùng ánh mắt ghét bỏ liếc nhìn đứa con trai đang chơi bùn trong sân của họ lại là ông trùm thủy sản của Miền Tây lúc bấy giờ.
Thôi kệ ai kiếm tiền chả được, cuối cùng đều là tiền của cô. Cô nhíu mày xinh đẹp, liếc nhìn người đàn ông.
- Anh có ý kiến gì về tiền của em.
Người đàn ông hơi ngẩn ra. Khi hiểu được ý của cô anh vươn tay ôm cô vào lòng và mỉm cười dịu dàng khác hẳn gương mặt ghét bỏ với con trai của mình vừa rồi. Giọng anh trầm ấm vang lên bên tai cô.
- Đương nhiên là rất có ý kiến rồi. Vì vậy, anh phải cố gắng làm việc chăm chỉ để kiếm nhiều tiền hơn cho vợ của anh.
Đứa con trai đang chơi bùn bị anh ghét bỏ trợn trắng mắt nhìn anh, nhóc con thầm nghĩ.
[Liêm sỉ của ba rớt rồi kìa, lượm lên dùm cái.]