Cha của Khúc Thanh Giang lâm bệnh nặng, thúc bá cùng anh em họ liền dẫn theo con cháu trong nhà tới, muốn để ông chọn ra một người trong số đó làm con rể.
Thế nhưng Khúc phụ lại chỉ vào Triệu Trường Hạ kẻ vốn là người ngoài mà nói: “Ta muốn hắn làm con rể của Khúc gia.”
Thúc bá phản đối: “Triệu Trường Hạ chẳng qua chỉ là người ngoài.”
Anh em họ cũng nói: “Triệu Trường Hạ chẳng qua chỉ là hạ nhân.”
Mà trong lòng Triệu Trường Hạ lại thầm than: Ta vốn là… nữ nhân.
Khúc Thanh Giang đáp: “Những lời các ngươi nói, ta đều không để bụng.”
Triệu Trường Hạ lúc ấy tưởng nàng không để bụng đến thân phận của mình. Sau này mới hiểu ra, thì ra ngay cả giới tính của cô nàng cũng không để tâm.
-
Triệu Trường Hạ lúc trước xuyên không tới đây, vì không có hộ khẩu hay giấy tờ tùy thân nên suýt chút nữa bị bắt. May mắn thay được Khúc Thanh Giang nhặt về, cho ở lại làm chút việc nhà nông để đổi lấy miếng cơm ăn.
Không ngờ từ chỗ nương nhờ ấy, cuối cùng lại trở thành con rể của Khúc gia.
Người trong Khúc gia vốn định cắt đứt dòng dõi, bèn luôn dòm ngó, chờ xem khi nào Khúc Thanh Giang và Triệu Trường Hạ bị cả thôn ruồng bỏ mà phải bỏ đi.
Nhưng bọn họ chờ mãi, hết mùa hoa hạnh trắng rồi lại trắng, vẫn chẳng thấy hai người sa sút. Trái lại còn tận mắt thấy họ mua ruộng đất ngày càng nhiều, nhà cửa xây càng lúc càng lớn, giao du ngày một rộng, danh vọng cũng càng lúc càng cao, cho đến khi vươn lên độ cao mà bọn họ chẳng bao giờ với tới được.
-
Một người trước kia ít nói, sau này trở thành “con rể” quyết đoán, cứng rắn vs một người vốn nội liễm, sau lại thành kẻ ghen tuông, vừa thêu thùa vừa làm càn, nổi danh một phương.
Chênh lệch 5 tuổi. Một câu tóm tắt: Hôm nay con rể Khúc gia tới cửa, để che chở thê tử sao?