Tương truyền từ thời xa xưa, Tam Dương Trấn được đặt tên theo ba ngọn núi lửa từng tồn tại nơi đây.
Theo thời gian, ba ngọn núi lửa ấy đã tắt từ lâu. Thế nhưng, do sự cân bằng giữa âm và dương, trong khu vực hậu sơn lại xuất hiện vô số hồ nước lạnh tự nhiên.
Có hồ chỉ sâu vài gang tay, nhưng cũng có hồ sâu hàng trăm trượng.
Người dân bản địa truyền tai nhau rằng dưới đáy một số hồ có rồng đang ngủ say. Nếu lỡ đánh thức chúng, sẽ dẫn đến đại họa.
Vương Khung không tin những lời đồn đó.
Loài rồng chỉ là sản phẩm của truyền thuyết. Trong giới học thuật hiện nay, không có bằng chứng nào xác thực sự tồn tại của chúng.
Dù vậy, thế giới có hàng vạn loại yêu thú. Không ít trong số đó mang tên có chữ "long".
Một số học giả suy đoán rằng những sinh vật đó có thể mang huyết thống từ một tổ tiên chung, rất có thể là rồng cổ đại.
Tất cả chỉ là giả thuyết. Không có bằng chứng, cũng chẳng ai dám khẳng định chắc chắn điều gì.
Dù sao thì yêu thú học cũng là môn khiến Vương Khung khổ sở nhất thời còn học ở Quang Minh học cung tại Tinh Hà Thành.
Đột phá
"Chọn chỗ này vậy."
Vương Khung tìm được một hồ nước lạnh vừa đủ sâu, rộng khoảng ba người nằm, rất thích hợp để tu luyện.
Hắn cởϊ áσ, để lộ cơ thể rắn rỏi. Sau đó lấy ra lọ Tam Tinh Khẩu Phục Dịch mà lão bản đưa cho.
"Cái tên nghe đã thấy không tin tưởng."
Do dự một lúc, cuối cùng hắn mở nắp lọ.
Xèo
Một luồng mùi nồng hăng xộc thẳng lên mũi.
"Cái quỷ gì thế này?"
Hắn suýt nôn. Mùi vị giống như nước cống lên men lâu ngày, chua và hôi tới mức khiến da gà nổi khắp người.
"Thứ này mà gọi là linh dược sao? Lão già chết tiệt..."
Nhìn chằm chằm vào lọ thuốc, Vương Khung không khỏi nhớ đến gương mặt tươi cười đầy tự tin của lão bản. Trong lòng hắn đấu tranh dữ dội.
Cuối cùng, hắn nghiến răng, quyết định đánh cược.
"Chết thì chết, thử xem sao."
Hắn ngửa cổ uống cạn.
Ầm
Dòng chất lỏng màu xanh ngọc trôi xuống cổ họng, ngay lập tức hóa thành ngọn lửa nóng bỏng lan khắp cơ thể.
Lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, xương tủy đều như bị thiêu cháy. Hắn cảm thấy cơ thể mình sắp nổ tung.
"Chết tiệt thật rồi."
Hắn gầm lên, lao thẳng xuống hồ.
Rào rào
Toàn thân hắn run rẩy dữ dội. Từng luồng khí đen đặc sệt tràn ra từ lỗ chân lông, nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Mồ hôi bốc hơi thành sương trắng dày đặc, phủ kín mặt hồ.
Vương Khung như một lò lửa sống. Phổi phập phồng như ống bễ, tim đập mạnh liên hồi.
"Thuốc giả chắc luôn."
Hắn nghiến răng nghiến lợi, trong lòng không ngừng nguyền rủa lão bản mười tám đời.
Ầm ầm
Hỏa Chủng màu đen trong đan điền bất ngờ bùng cháy dữ dội, hút lấy luồng nhiệt kinh người từ cơ thể.
Mặt hồ bắt đầu sôi lên sùng sục.
Da thịt hắn dần trở nên trong suốt, kinh mạch hiện rõ dưới lớp da.
Cơn đau dịu lại.
Hơi thở dần ổn định. Mỗi nhịp hít thở đều sâu và mạnh mẽ, phổi như được rèn luyện qua lửa.
Các cơ quan nội tạng và xương cốt cũng dần trở nên rắn chắc hơn.
Gầm
Một âm thanh trầm đυ.c vang lên từ đan điền. Hỏa Chủng màu đen rung động dữ dội, ánh sáng bùng phát.
Tầng năm
"Hỏa Chủng tầng năm?"
Nhưng chưa dừng lại.
Máu thịt sôi trào, thân thể Giao Ngư bắt đầu hiện hình. Những mảng lân giáp sáng rực xuất hiện, phát ra khí thế lạnh lẽo.
Trên cánh tay phải, huyết văn đỏ rực bừng sáng, tỏa ra uy áp khiến cả mặt hồ rung lên.
Ầm
Sương mù dày đặc bốc lên, từ đáy hồ truyền đến một luồng khí tức đáng sợ. Như thể có một con quái vật đang bị đánh thức.
Hỏa Chủng vẫn tiếp tục bùng cháy, luyện hóa triệt để tinh hoa còn sót lại trong dược dịch.
Rắc
Một âm thanh khô khốc vang lên trong cơ thể.
Viêm quang tách ra một lần nữa.
Tầng sáu
"Hỏa Chủng tầng sáu rồi sao?"
Vương Khung trừng mắt, không dám tin.
Chỉ trong một lần đột phá, hắn vượt qua hai tầng cảnh giới liên tiếp.
Sức mạnh Hỏa Chủng tăng vọt. Thân thể Giao Ngư và Huyết Văn Tí cũng được cường hóa đồng thời.
Nước trong hồ gần như bị bốc hơi hết. Khí tức khủng khϊếp lan rộng, khiến rừng núi xung quanh rung chuyển dữ dội.
Các loài dã thú hoảng loạn tháo chạy tứ phía.
Vương Khung thở dốc một hơi dài, rồi từ từ thu hồi năng lực.
Trong ánh mắt hắn, ngọn lửa quyết tâm vẫn còn bừng bừng.