Vừa hay có rau củ và sữa tươi, tối nay cô định tự tay vào bếp làm một món hầm kem. Mấy ngày nay cô toàn ăn ở căng tin của võ đường, tiện thì tiện thật, nhưng hương vị thì thực sự không dám khen, làm khiến Mục Chung Nguyệt ăn đến phát ngán luôn rồi.
Cô mang hết nguyên liệu vào bếp, phân loại những thứ cần bảo quản cho vào tủ lạnh, chỉ để lại phần cần dùng tối nay ở bên ngoài thôi. Sau đó, cô mặc tạp dề vào, vừa ngân nga vừa bắt đầu chuẩn bị rửa nguyên liệu.
Ellen giúp bê sữa cũng đi theo vào. Mục Chung Nguyệt mở một chai sữa của bò sữa Oanh Kích Bạch Ngưu để cho cậu nhóc này uống trước, sau đó cô mới mở bếp ga, chuẩn bị làm nóng nồi nước.
Tiểu Khô Lâu ôm bình sữa, tò mò nhón chân lên để nhìn cái bếp ga.
Ngọn lửa của bếp ga có màu xanh lam, rất giống với Lân Hoả của nó. Ellen duỗi một ngón tay ra, học theo hình dạng của bếp ga, đốt một vòng Lân Hoả nhỏ, tạo thành một bếp ga mini trên ngón tay.
“Ồ, khả năng điều khiển Lân Hoả đã tăng lên rồi nhỉ, Ellen.” Mục Chung Nguyệt cười nói: “Nhưng nhiệt độ của Lân Hoả không đun sôi được nồi nước, không thể dùng để nấu ăn được đâu nè.”
Lân Hoả là ngọn lửa của sinh vật hệ Bất tử, hiệu ứng thiêu đốt không phải đến từ nhiệt độ cao mà là gây tổn thương ở cấp độ tinh thần hoặc linh hồn. Trong chiến đấu, nó là một kỹ năng rất tuyệt vời, nhưng trong cuộc sống hàng ngày thì không có cơ hội sử dụng.
“Cành cạch...” Tiểu Khô Lâu hơi thất vọng rụt tay lại.
Không lâu sau, Mục Chung Nguyệt đã hoàn thành tác phẩm mà cô vô cùng tự tin. Trong bếp tỏa ra mùi thơm của sữa, hấp dẫn đến mức khiến người ta chỉ muốn cắn ngón tay.
“Ellen cũng nếm thử một chút nhé?” Mục Chung Nguyệt múc ra hai phần món hầm kem.
“Cành cạch!” (Muốn ăn muốn ăn!)
Ellen háo hức giơ tay lên, ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn, lắc lư hai cẳng xương đùi thon dài, chờ Ngự Thú Sư mang món ăn vừa làm xong lên cho nó.
Tộc Tiểu Khô Lâu thích cảm xúc được con người công nhận, về lý thuyết thì không cần phải hấp thụ thêm thức ăn nào khác nữa. Nhưng món ăn này là do Ngự Thú Sư mà nó yêu thích nhất tự tay làm ra, là bữa tối mà cô muốn cùng mình thưởng thức. Bầu không khí cảm xúc trong đó, đối với Tiểu Khô Lâu không cần ăn uống thì không nghi ngờ gì nữa - đây chính là một bữa tiệc lớn đó.
Mục Chung Nguyệt mỉm cười, nhìn đứa nhỏ múc một thìa cả nước lẫn thức ăn, toàn bộ hòa vào trong sương đen trên cơ thể, không lãng phí một giọt nào.
Cô cũng ăn một thìa, thỏa mãn mà than nhẹ một tiếng.
Nguyên liệu ở đây không khác gì thế giới nguyên bản của cô, thậm chí còn có những nguyên liệu lấy từ sinh vật siêu phàm như bò sữa Oanh Kích Bạch Ngưu nữa, khiến hương vị càng thêm tươi ngon. Đây là món hầm kem ngon nhất mà cô từng làm.
Người bình thường khó có thể tiêu hóa năng lượng của sinh vật siêu phàm, nhưng đối với Ngự Thú Sư thì lại rất vừa vặn.
Ăn no uống đủ, Mục Chung Nguyệt dọn dẹp xong phòng bếp, thay đồ ngủ rồi ôm Tiểu Khô Lâu nằm dài trên ghế sofa thành một hàng dài.
Nhớ lại thì, từ khi đến thế giới này, cô luôn ở trong trạng thái căng thẳng tinh thần, chưa từng thực sự được thả lỏng.
Bây giờ, đã trở về trạng thái sống một mình mà cô quen thuộc nhất, bên cạnh còn có Ellen, Mục Chung Nguyệt cuối cùng cũng có thể hoàn toàn thả lỏng tinh thần, để bản thân nghỉ ngơi một lát.
Ellen đã ăn hết một phần món hầm kem, sương đen trông có vẻ nặng nề hơn mọi khi, trụy xuống phía dưới xương đùi. Nó ôm bình sữa Oanh Kích Bạch Ngưu chưa uống hết, nằm trong lòng Ngự Thú Sư mà nhấp từng ngụm nhỏ.
Mục Chung Nguyệt thuận tay bật TV, tăng thêm một chút âm thanh làm nền cho căn phòng khách trống trải.