Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Giả Nam Trang: Vạn Nhân Mê Của Đám Đại Lão Bệnh Kiều

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố Lam đi đến cửa phòng 444, cô đặt cuộn chăn ở cửa vốn định gõ cửa, nhưng ai ngờ cửa không khóa, cứ thế kẽo kẹt một tiếng, mở ra — Trong phòng, một người đàn ông đang cởϊ áσ, vứt áo lên thành ghế.

Cố Lam đối diện ngay với cửa, vừa hay nhìn thấy tấm lưng cơ bắp săn chắc màu nâu nhạt của người đàn ông, vai rộng eo thon, đường nét cơ bắp rõ ràng là do thường xuyên tập thể hình.

Còn có vết sẹo dữ tợn gần như vắt ngang toàn bộ lưng.

Cố Lam sững sờ!

Trời ơi, kí©h thí©ɧ thế này sao?

Cố Lam thấy mình không phải một kẻ háo sắc, nhưng thân hình người đàn ông này trong hai kiếp sống của cô đều thuộc hàng top.

Đường nét cơ bắp mượt mà lại không phô trương, cơ bụng tám múi còn lấm tấm mồ hôi, dưới ánh nắng có độ bóng quyến rũ, từng khối cơ đều như chứa đựng sức bùng nổ kinh người.

Khác với nam chính Tiêu Huy trong tiểu thuyết gốc, loại cơ bắp này hoàn toàn là do luyện tập cường độ cao mới có thể rèn luyện được, dù sao cơ thể cũng không biết nói dối.

Tiêu Huy - nam thần bá đạo trong trường, mỗi ngày không bận yêu đương thì cũng bận ghen tuông giải quyết tình địch, đâu có thời gian tập gym.

Lần tập gym duy nhất trong tiểu thuyết gốc ước chừng đều là các bài tập trên giường sau khi tốt nghiệp.

Diện mạo của người đàn ông cũng không có chút gì là nữ tính, hoàn toàn là khuôn mặt đàn ông đích thực.

Lông mày kiếm lạnh lùng nhíu lại, đường nét khuôn mặt cứng cáp, lạnh lùng, sống mũi cao, môi không quá mỏng nhưng rất gợi cảm.

Ấn tượng hơn ngoại hình là khí chất của anh ta.

Không giận mà oai nghiêm, khó có thể diễn tả cảm giác áp bức mà anh ta mang đến cho người khác.

Anh ta chỉ lạnh lùng nhìn Cố Lam bằng đôi mắt đen thẫm, thậm chí không nói gì, chỉ là ánh nhìn đơn giản cũng khiến Cố Lam cảm thấy áp lực.

Cố Lam hiếm khi gặp kiểu người này, nói thật lòng, cô khá tò mò.

Thân hình cao lớn, khí chất lạnh lẽo, nghiêm nghị ít nói nhưng vô cớ khiến người ta sợ hãi, chắc hẳn là Diêm Tiêu trong tiểu thuyết gốc.

Diêm Tiêu chỉ được mô tả ngoại hình đơn giản, cùng với việc anh ta rất ghét những người nói nhiều và gây chuyện, ai chọc giận anh ta sẽ bị xử lý rất thảm.

Tiểu thuyết gốc không mô tả nhiều về ký túc xá 444.

Chủ yếu là vì họ rất lạnh nhạt với nữ chính, giống như những nhân vật phụ kỳ quái đột nhiên được chèn vào tiểu thuyết tình cảm, hoàn toàn không ăn khớp với toàn bộ cốt truyện.

Cố Lam lại khá thích cảm giác không bị spoil này, ít nhất gã này có lẽ không phải một kẻ não chỉ có tình yêu.

Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Diêm Tiêu, Cố Lam tay trái xách bình nước nóng, tay phải kéo vali, sau lưng đeo ba lô căng phồng, bên chân là chăn màn đã đổ xuống đất, cười nói: "Chào, xin chào! Tôi mới chuyển đến ký túc xá của các cậu!"

Diêm Tiêu nghe người khác nói chuyện đã thấy phiền, đặc biệt là loại không sợ chết lại kỳ quái như thế này.

Anh ta lên tiếng, giọng trầm thấp, như thể có một khả năng kiểm soát đặc biệt, chỉ cần mở miệng là khiến người ta sợ hãi.

"Cút."

Một từ "cút" giống kiểu nam chính Tiêu Huy, rõ ràng người này nói ra còn có sức hút hơn.

Cố Lam vừa nghĩ vậy, vừa thầm đánh giá lại "nam chính", đồng thời, cô còn lén dùng chân chặn cạnh cửa.

"Cút không được, cút rồi không có chỗ ngủ nữa."

Nói xong, Cố Lam thấy đồ đạc quá nặng, đi vào ký túc xá của năm bá vương biếи ŧɦái này, đặt bình nước nóng bên tường.
« Chương TrướcChương Tiếp »