Từ Ân Ân thầm nghĩ tổ chương trình cũng thật chu đáo, nhưng cô vẫn có chút lo lắng: "Nếu chúng tôi thất bại thì sao? Một trăm nghìn đó có phải trả lại không?"
Đừng nói là một triệu tiền mặt chưa lấy được mà lại còn nợ ngược lại tổ chương trình một trăm nghìn, thế thì mất nhiều hơn được.
Người đàn ông đeo kính: "Nếu thất bại, một trăm nghìn này sẽ là tiền công năm ngày của hai vị."
Từ Ân Ân lại sáp lại gần Lâm Kinh Chu nói: "Tôi thấy một trăm nghìn này chúng ta có thể tiêu tiết kiệm một chút. Kể cả có thất bại, không lấy được một triệu tiền mặt thì chúng ta vẫn còn lại một trăm nghìn, tính thế nào cũng hời. Đến lúc đó, chúng ta cứ đóng vai người giàu không tiêu một xu là được."
Lâm Kinh Chu nhìn cô: "..."
Cứ phải cố chấp giả làm người giàu sao?
Người đàn ông đeo kính đưa Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu đến một khách sạn gần địa điểm ghi hình. Ông ta lấy ra bản thỏa thuận hợp tác với tư cách "người giả giàu" đưa cho hai người, đồng thời tự giới thiệu: "Tôi là Trương Khải, phó đạo diễn của chương trình này, chào mừng hai vị đã tham gia."
Lâm Kinh Chu đọc kỹ các điều khoản trên hợp đồng rồi dứt khoát ký tên mình.
Từ Ân Ân đợi cậu ký xong cũng ký tên mình. Ánh mắt cô liếc qua vị trí mà Lâm Kinh Chu vừa ký trên hợp đồng, chữ của cậu khá đẹp, nét bút sắc bén, giống hệt con người cậu, mang theo vài phần sắc sảo và lạnh lùng.
"Cậu tên là Lâm Kinh Chu à, tên hay thật đấy."
Trương Khải nghe vậy thì hơi sững người, ánh mắt nhanh chóng đảo qua lại giữa hai người: "Hai người không quen nhau à?"
Từ Ân Ân thắc mắc hỏi: "Có ảnh hưởng gì không ạ?"
Trương Khải thành thật nói: "Không lớn lắm, chỉ là sẽ không có sự ăn ý, sợ bị lộ thôi. Ban đầu tôi còn tưởng hai người là một cặp tình nhân... nhưng chuyện đó không quan trọng. Lý do chính tôi chọn hai vị là vì ngoại hình của hai vị rất nổi bật, phù hợp với chương trình của chúng tôi. Bây giờ chẳng phải ai cũng thích xem trai xinh gái đẹp sao."
Cặp tình nhân... Từ Ân Ân quay đầu nhìn Lâm Kinh Chu - người không nói một lời, thậm chí còn không có chút phản ứng nào, ánh mắt cô trở nên phức tạp.
Cô thật khó tưởng tượng một người đàn ông nghiêm túc, ít nói như Lâm Kinh Chu khi yêu sẽ trông như thế nào, chắc chắn sẽ vô cùng nhàm chán. Làm người yêu thì thôi, chứ làm đối tác thì cũng được.
Sau đó, Trương Khải xin chứng minh thư của họ, đặt lên bàn trà chụp một tấm ảnh. Ánh mắt Từ Ân Ân lướt qua chứng minh thư của Lâm Kinh Chu... Mới 21 tuổi, trẻ thật.