Từ Ân Ân đặt sáu túi quần áo lên bàn, nghi ngờ hỏi: "Lâm Kinh Chu đâu rồi?"
Thiệu Dịch ung dung uống một ngụm cà phê, rồi mới từ từ nói: "Cậu ta bị đưa đến đồn cảnh sát rồi."
Cái gì?
Sắc mặt Từ Ân Ân lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Thiệu Dịch mô tả lại đơn giản những gì vừa nghe và thấy: "Lúc nãy ở cửa quán cà phê có một người phụ nữ la lên có kẻ sàm sỡ, sau đó chúng tôi thấy bảo vệ trung tâm thương mại đưa cậu ta đi, đưa đến đồn cảnh sát gần đây rồi."
Cảnh này xảy ra lúc Lâm Kinh Chu ra ngoài gọi điện thoại.
Lúc đó ống kính của tổ chương trình không đi theo, mà ba vị khách mời nam này đều đang tranh nhau trả tiền, cho nên họ không thấy được toàn bộ quá trình, không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết đại khái.
Ánh mắt Phó Uyển nhìn Từ Ân Ân lập tức tràn đầy ý mỉa mai ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Cô ta cười lạnh: "Giữa ban ngày ban mặt, công khai sàm sỡ bị đưa vào đồn cảnh sát. Người bạn kia của cô trông cũng không tệ, thật không ngờ lại là loại người như vậy."
Diệp Lan cũng cảm thấy có chút khó tin, tối qua cô ta lại ở cùng một biệt thự với loại người này...
Cô ta đứng sát lại bên cạnh Thiệu Dịch, giọng điệu ẩn chứa sự sợ hãi: "Đáng sợ quá, người như cậu ta không thể tiếp tục tham gia chương trình được nữa đúng không?"
Ba cặp khách mời còn lại tuy trong lòng kinh ngạc về nhân phẩm của Lâm Kinh Chu, nhưng đồng thời lại vui mừng nhiều hơn.
Họ cuối cùng cũng bớt được một cặp đối thủ mạnh.
Xảy ra chuyện này, cặp của Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu chắc chắn không thể tiếp tục ghi hình được nữa.
Chỉ cần cặp có mối đe dọa lớn nhất này bị loại, đợi đạo diễn sắp xếp lại quy trình chương trình, tiếp theo họ sẽ có cơ hội chiến thắng.
[Không thể nào không thể nào, cậu chủ Lâm ăn trắng mặc trơn lại là loại người như vậy sao?]
[Bảo sao cậu chủ Lâm mãi không quay lại, tôi còn tưởng cậu ta trốn trả tiền, thì ra là phạm tội rồi! Uổng công hôm qua tôi còn bỏ phiếu cho cậu ta và Từ Ân Ân! Tôi chỉ muốn hỏi, phiếu đã bỏ hôm qua còn có thể rút lại không?]
[Chết tiệt! Loại người này còn không mau cút khỏi tổ chương trình!]
[Bây giờ ngưỡng cửa tham gia chương trình thực tế thấp đến vậy sao? Loại cặn bã này cũng có thể lên chương trình!]
[Mọi người bình tĩnh đã, tình hình cụ thể không ai thấy, bây giờ kết luận còn quá sớm đúng không?]
Trên mạng vẫn có những phát ngôn lý trí, nhưng rất ít.
Dư luận của cư dân mạng gần như nghiêng về một phía, tiện thể mắng cả Từ Ân Ân một trận xối xả.
Độ nổi tiếng của hai người còn cao hơn hôm qua, là bị chửi.
Từ Ân Ân, người vẫn chưa biết mình đang bị cộng đồng mạng tấn công, đầu óc trống rỗng, đứng ngây người tại chỗ một lúc lâu mới có phản ứng.
Sàm sỡ, bị đưa vào đồn cảnh sát.
Cộng sự của mình lại bị đưa đi rồi... vậy một triệu của mình có phải sắp đổ sông đổ biển rồi không... Khoan đã.
Tuy thời gian cô và Lâm Kinh Chu tiếp xúc không dài, nhưng cô có thể nhận ra, Lâm Kinh Chu dường như không giống loại người sẽ đi sàm sỡ, dù sao thì ngay cả mỹ nam kế nguyên thủy nhất cậu cũng không biết dùng.
Hơn nữa với khuôn mặt đó của cậu, e rằng không ít cô gái nhìn thấy đều muốn sàm sỡ cậu mới hợp lý chứ?
Giữa chuyện này có hiểu lầm gì không?
Vì một triệu... phỉ phui... vì người cộng sự tốt của mình, mình phải nhanh chóng đi xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Từ Ân Ân nhíu mày, vẻ mặt nghiêm trọng hỏi: "Ở đồn cảnh sát nào?"
"Ở đồn cảnh sát cách quảng trường khoảng hai trăm mét về phía tây, nếu cô đi thì đi bộ..."
Lời của Thiệu Dịch còn chưa nói xong, Từ Ân Ân đã chạy đi mất, cô ngay cả sáu túi quần áo trên bàn cũng không kịp lấy, chạy thẳng về phía tây quảng trường.
Lúc này, những lời chửi bới ngập trời dường như sắp nhấn chìm phòng livestream.
Phó đạo diễn Trương Khải nhận được tin, vội vã chạy đến hiện trường: "Ba cặp các vị cứ ngồi một lát, livestream bình thường, nói chuyện khác đi, chuyển hướng sự chú ý của cư dân mạng, lát nữa xem tình hình chúng tôi sẽ quyết định sau."