Chính là vì họ xem loại phim đó trong phòng chiếu phim... Thực ra trong lòng mọi người đều biết, không phải vấn đề ở phim, mà là vì bị cô gái nhỏ này thấy được. Nhưng lúc đó họ thật sự không biết ở cửa còn có một cô gái mà.
Cả đám người đồng thời nhìn về phía kẻ khởi xướng là Chu Dĩ Trạch.
Chu Dĩ Trạch: “...”
Cậu ngồi ở bên trái Tống Thính Hoan, hơi xích lại gần: “Này, em chính là cháu gái nhỏ của anh Ngộ à?”
Tống Thính Hoan: “...”
Người này là học sinh của trường Trung học Trực thuộc mà, vì sao người của trường Trung học Trực thuộc lại biết về lời đồn của Cần Đức?
Tống Thính Hoan ngẩng đầu nhìn về phía Lý Nhất Lượng trước tiên.
Lý Nhất Lượng vội vàng lắc đầu: “Em gái Thính Hoan, trời đất chứng giám, không phải anh nói.”
“Em gái Thính Hoan?” Chu Dĩ Trạch bắt lấy mấy chữ này: “Lý Nhất Lượng là con trai của anh Ngộ, gọi em một tiếng em gái cũng phải.”
Tống Thính Hoan: “...”
Khi Giang Ngộ tiến vào, lập tức nghe một đám con trai lần lượt gọi “em gái Thính Hoan”, vừa cười vừa làm loạn.
Mà trong đáy mắt của cô nhóc kia ẩn chứa ý cười, dường như còn rất hưởng thụ.
Được lắm, năng lực thích ứng rất mạnh.
“Em gái Thính Hoan, anh nói em nghe...”
Chu Dĩ Trạch còn chưa nói xong đã bị Giang Ngộ ấn đầu, anh liếc xéo Chu Dĩ Trạch một cái: “Muốn kêu con bé là em gái?”
“Không được à?”
Giang Ngộ tùy tiện ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Tống Thính Hoan: “Được, trước tiên gọi ba đi.”
Tống Thính Hoan: “...”
Chu Dĩ Trạch hạ giọng chửi thề.
Không bao lâu sau, Chu Dĩ Trạch nhìn điện thoại, lại hỏi Giang Ngộ: “Hàn Tinh Tinh vừa mới xuống máy bay, muốn tới đây.”
Tống Thính Hoan vừa nghe thấy cái tên này thì lập tức dựng lỗ tai lên, Giang Ngộ liếc cô một cái, rất muốn nhắc nhở cô một chút... Ánh mắt ăn dưa quá rõ ràng, thu lại đi.
Chu Dĩ Trạch: “Tôi bảo cậu ấy tới nhé?”
Giang Ngộ mở lon Sprite, tựa lưng vào ghế: “Bữa lẩu tám người, cậu ta tới thì cậu rời đi nhé?”
Chu Dĩ Trạch: “...”
Đây chính là không cho tới.
Chu Dĩ Trạch: “A Ngộ, tôi cảm thấy cậu nên nhìn thoáng một chút về chuyện của Hàn Tinh Tinh, tuy rằng đã hôn trộm...”
“Câm miệng.”
Tống Thính Hoan đè nén sự khiếp sợ trong mắt.
Hôn trộm? Ai hôn trộm ai?
Hàn Tinh Tinh hôn trộm Giang Ngộ sao?
Đôi mắt đen tuyền của cô không thể che giấu sự tò mò, Giang Ngộ liếc mắt, Tống Thính Hoan bỗng rũ lông mi, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Mặc kệ như thế nào, ầm ĩ như vậy một hồi, cuối cùng trên bàn lẩu cũng có chút không khí. Mấy chàng trai dần dần thả lỏng, không giống như vừa rồi nữa. Không biết là trò chuyện như thế nào, đề tài lại chuyển đến việc Giang Ngộ thích người con gái như thế nào.
Một chàng trai có biệt danh “Nhị Cẩu” nói: “Tôi đoán là giống như Trương Hân Nhiên.”
Lý Khoát hỏi: “Vì sao?”
Nhị Cẩu: “Ngực to.”
“Tôi cảm thấy chưa chắc, anh Ngộ không nông cạn đến vậy. Tôi đặt cược vào Trần Đồng, chân dài.”
Lại có người xen miệng: “Không nhất định, Phương Nhã Thi cũng không tệ, eo thon.”
Tống Thính Hoan nghe đến sửng sốt.
Tầm mắt của Giang Ngộ vẫn luôn dừng trên mặt Tống Thính Hoan, cô nhóc này ăn dưa đầy thích thú, không cảm thấy ngượng ngùng chút nào.
Có người ồn ào: “Anh Ngộ, bật mí cho mọi người biết đi, anh thích kiểu nào?”
Giang Ngộ: “Tống Đình Đình.”
“Hả?” Tống Thính Hoan sửng sốt, vừa quay đầu liền đối diện với đôi mắt ướt át của Giang Ngộ.
Đen tuyền nhưng sáng chói, bị không khí nóng hổi phủ một tầng sương mỏng.
Tất cả mọi người đều nhìn nhau.
Hỏi anh thích kiểu nào, anh gọi tên cô nhóc này làm gì? Chẳng lẽ... Đầu óc của đám người còn chưa kịp xoay chuyển thì đã thấy Giang Ngộ híp mắt mở miệng: “Nếu nhóc dùng khả năng ăn dưa lên việc học thì môn Toán cũng không đến mức...”
Giang Ngộ còn chưa nói xong thì đã bị Tống Thính Hoan bịt kín miệng. Trong mắt Tống Thính Hoan đều là cầu xin, anh trai, đừng nói, em không cần mặt mũi sao?
Giang Ngộ lại hơi rũ mắt.
Lòng bàn tay của cô gái mềm đến kỳ lạ, giống như cục bông vậy. Cô vừa mới uống nước trái cây vị đào mật, khuôn mặt trắng sáng vì nóng mà hơi đỏ lên, hơi thở cũng có vị đào thanh ngọt.
Sống lưng của Giang Ngộ hơi cứng lại, yết hầu không chịu khống chế mà nhấp nhô.
***
Tác giả có lời muốn nói:
Giang Ngộ: Chín bỏ làm mười, chính là tỏ tình.
Tống Thính Hoan: ?