Trình Hiên đứng yên một lát, vừa đi về phía Ôn Thời Hi, vừa nói: "Nhưng nếu tôi đi rồi, có lẽ sẽ không trở lại."
Ôn Thời Hi nghiêng đầu, ánh mắt lạnh nhạt, thẳng thắn nói: "Biết anh sẽ không quay lại, nên đêm nay tôi mới để anh đến."
Vừa dứt lời, giai điệu của bản sonata Ánh trăng cũng vang lên, tiếng đàn êm dịu, nhẹ nhàng lan tỏa khắp phòng.
Đây là kiểu đối tượng đánh dấu mà Ôn Thời Hi thích nhất, tốt nhất là sau khi đánh dấu tạm thời sẽ không bao giờ gặp lại.
Trình Hiên đi đến, ngồi xuống bên cạnh Ôn Thời Hi trên ghế sofa, dáng vẻ thư thái và tự nhiên.
Trình Hiên: "Thời Hi, em nói vậy, tôi sẽ hơi buồn đấy."
Vẻ mặt Ôn Thời Hi hoàn toàn dửng dưng, giọng nói không chút cảm xúc: "Anh nói chuyện bình thường lại đi, đừng sến sẩm như vậy được không?"
Trình Hiên bật cười, nhất thời không biết nói gì thêm.
Hai người là bạn tốt, đúng vậy, nhưng đối với Trình Hiên, anh ấy đã không nhớ nổi đây là năm thứ mấy mình thích Ôn Thời Hi.
Có lẽ là từ khi mới vào Học viện Âm nhạc, nhìn thấy Ôn Thời Hi lần đầu tiên, Trình Hiên đã không thể rời mắt khỏi omega xinh đẹp và quyến rũ này.
Ôn Thời Hi gia cảnh giàu có, khí chất vừa thanh cao lạnh lùng lại vừa kiêu ngạo, sở hữu một gương mặt đẹp đến mức có thể làm càn, là ngôi sao của khoa piano.
Trình Hiên, một sinh viên ngành chỉ huy, đã bằng sự tinh tế và kiên nhẫn của mình mà từng bước tiếp cận chàng hoàng tử piano được mọi người ngưỡng mộ ấy trong suốt những năm đại học.
Và rồi, Trình Hiên phát hiện ra, Ôn Thời Hi bề ngoài trong sáng vô hại, nhưng bên trong vẻ ngoài hoàn hảo ấy lại không hề có trái tim.
Trong giai điệu biến tấu của bản nhạc, tiếng đàn piano chợt trở nên dồn dập, vui tươi, thu hút sự chú ý của Trình Hiên.
Một lát sau, Trình Hiên hỏi: "Bản sonata số 14 cho piano của Beethoven, em không phải rất ghét bản nhạc này sao?"
Ôn Thời Hi giơ tay, vuốt những sợi tóc mái trên trán.
Những sợi tóc mềm mại lướt qua kẽ tay, khi được vuốt lên, để lộ vầng trán mịn màng.
Anh lạnh nhạt đáp: "Rất ghét."
Beethoven từng điên cuồng yêu một người phụ nữ tên Julieta, và đã viết bản nhạc này cho cô ta.
Nhưng Julieta không chỉ xinh đẹp mà còn rất ích kỷ, cuối cùng cô ta kết hôn với một quý tộc thời bấy giờ, trở thành một nữ bá tước.
Trình Hiên không hiểu: "Vậy sao lại cố tình mở lên nghe?"
Ôn Thời Hi thoáng nghĩ, đôi mắt nhạt màu lướt qua cây đại dương cầm cách đó không xa.
Ôn Thời Hi đáp: "Chỉ là tiện tay bật lên thôi."