Chương 2.1

Trong Nghi Xuân Điện, bầu không khí đặc biệt nặng nề.

Đêm qua Thái tử điện hạ có ghé qua, cung nhân hầu hạ gần đó nghe rất rõ ràng, hai phu thê trò chuyện vui vẻ, Thái Tử Phi mời Thái tử dùng bữa sáng rồi hãy đi, Thái tử đã nhận lời.

Thế nhưng sáng sớm nay, không hiểu vì lý do gì, Thái tử lại rời Nghi Xuân Điện ngay, chỉ căn dặn cung nhân phải hầu hạ Thái Tử Phi thật tốt.

Bắt đầu từ lúc đó, không khí trong Nghi Xuân Điện liền không ổn. Bữa sáng, Thái Tử Phi im lặng dùng một chén nhỏ, rồi cho người dọn đi.

Thị nữ được sủng ái nhất trong phòng là Bạch Nhụy là người duy nhất biết chuyện gì đã xảy ra. Bởi vậy, khi Thái Tử Phi dựa mình vào sập La Hán để thư thái, nàng cẩn thận tiến lên khuyên nhủ: “Nương nương, theo nô tỳ thấy, có vài lời người... không nên nói ra.”

Triệu Cẩn Nguyệt lập tức mở mắt, lẳng lặng nhìn Bạch Nhụy, hỏi: “Ta nói sai sao?”

“Điều này...” Bạch Nhụy nghẹn lời, không biết phải đáp lại thế nào.

Vốn dĩ nàng cảm thấy, chuyện sáng nay là Thái Tử Phi không phải. Thái tử điện hạ chỉ thuận miệng than phiền vài câu rằng gần đây chính sự bận rộn, việc học hành cũng gấp gáp, cảm thấy vô cùng phiền muộn. Thái Tử Phi liền thao thao bất tuyệt nói một đống lời khuyên bảo, khiến Thái tử mất kiên nhẫn.

Theo Bạch Nhụy thấy, người ta ai cũng có lúc mệt mỏi, than phiền đôi câu với người thân cận là lẽ thường tình. Trong chuyện hôm nay, là Thái Tử Phi quá cứng nhắc.

Bạch Nhụy bèn nói: “Nô tỳ chỉ cảm thấy... cách làm của người có phần hơi lạnh lùng, không được hợp tình cho lắm.”

Triệu Cẩn Nguyệt không lên tiếng, Bạch Nhụy nhìn sắc mặt Thái Tử phi rồi nói tiếp: “Nô tỳ lo lắng, người làm như vậy là đẩy Thái tử điện hạ về phía Từ trắc phi.”

Triệu Cẩn Nguyệt cười khẽ một tiếng, Bạch Nhụy vội vàng ngậm miệng. Sau khi nụ cười lạnh lùng kia tắt đi, Triệu Cẩn Nguyệt nói: “Vậy thì cứ mặc hắn đi. Dù sao, ta cũng học không được cái vẻ quyến rũ đó của Từ thị.”

Bạch Nhụy liền không nói nên lời. Kỳ thực theo suy nghĩ của nàng, việc Từ thị có thể đột ngột xuất hiện, một lần được phong làm Trắc Phi, cũng có chút ít liên quan đến tính tình thanh cao này của Thái Tử Phi.

Dựa theo quy chế, thϊếp của Thái tử tổng cộng chia làm bốn bậc, từ trên xuống dưới lần lượt là Trắc Phi, Lương Nhân, Bảo Lâm, Phụng Nghi. Quả thật sau này còn có thể có thϊếp hầu, không hạn chế số lượng, nhưng theo quy củ thì đó không phải vị chính thức, trong danh sách chỉ tính là cung nữ mà thôi.

Hiện tại trong Đông Cung, thϊếp của Thái tử tổng cộng có ba người, đều là do Hoàng hậu và Thư Phi cùng nhau chủ trì sắc phong vào tháng chín năm ngoái khi Thái tử đại hôn, ban đầu đều được phong là Bảo Lâm.

Bạch Nhụy nhớ rõ, Thái tử lúc mới thành hôn, không có hứng thú với mấy vị thϊếp, chỉ muốn sống thật tốt với Thái Tử Phi. Nhưng Thái Tử Phi cứ luôn khuôn phép như vậy.

Ngay cả phu thê dân gian bình thường ở chung, cũng hiếm có một bên nào nguyện ý cứ nghe bên kia giáo huấn mãi, huống chi là Thái tử cao cao tại thượng. Thái Tử Phi muốn giữ vẻ đoan trang, hiền lành, có uy nghiêm, nhưng thời gian lâu dài, Thái tử không chịu nổi!

Cứ như vậy, Từ thị lọt vào mắt Thái tử. Xuất thân của Từ thị không thể sánh bằng Thái Tử Phi, luận về tướng mạo cũng không phải là đẹp nhất, nhưng tính tình lại mềm mại. Các cung nhân lén lút bàn tán, nói Thái tử ở chỗ Từ thị, dù sao cũng thoải mái hơn nhiều so với ở chỗ Thái Tử Phi.

Thế là, Từ thị được tấn phong Lương Nhân vào tháng tư năm nay, và tháng trước, Hoàng hậu lại ban ân điển phong Từ thị làm Trắc Phi.