Chương 4

Quả thực là chuyện trọng đại. Đoàn xe của Lý Minh Cẩm, cô con gái độc nhất của lão tứ đang trên đường về kinh đã va chạm với Tấn Vương đương triều.

Bốn đại nam nhân đồng thời hít một hơi khí lạnh, sắc mặt ai nấy đều biến đổi.

“Sao, sao lại có thể va chạm với Tấn Vương được? Tấn Vương không ra tay gϊếŧ chết Cẩm nha đầu rồi chứ?” Nhị lão gia thất kinh nói, trong lòng bắt đầu lo lắng cho tính mạng của cháu gái.

Tam lão gia và Ngũ lão gia không nói gì, nhưng trong mắt lại hiện rõ vẻ lo lắng và sợ hãi. Họ không lo cho sống chết của Lý Minh Cẩm, mà lo phủ Uy Viễn Hầu sẽ gặp họa. Nói không chừng Tấn Vương sẽ giận cá chém thớt lên cả phủ, đến lúc đó không biết hắn sẽ dùng thủ đoạn âm độc gì để đối phó với Uy Viễn Hầu nữa. Đừng thấy phủ Uy Viễn Hầu bây giờ có vẻ huy hoàng, nhưng bên trong đã không còn được như thời hoàng kim của mấy đời trước. Gia tộc đang sa sút dần, đời này họ đều phải kẹp đuôi mà sống, chỉ sợ Hoàng thượng tùy tiện bắt một lỗi sai nào đó rồi tước bỏ tước vị. Chuyện này không phải là không có tiền lệ, nên họ phải luôn lấy đó làm gương.

“Nói bậy bạ gì đó!” Uy Viễn Hầu quát một tiếng. Dù sao ông ta cũng đã làm gia chủ mười mấy năm, nên rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, sắp xếp lại suy nghĩ rồi hỏi: “Tình hình bây giờ thế nào rồi? Minh Cẩm không sao chứ?”

Chuyện này được báo cho Uy Viễn Hầu phu nhân trước tiên. Bà ta rầu rĩ nói: “Người về báo tin cũng không nói rõ được. Ta đã cho quản gia phái người đi nghe ngóng thêm rồi. Nếu không có chuyện gì thì tốt, còn nếu có chuyện gì...”

Ý chưa nói hết của Uy Viễn Hầu phu nhân, mọi người đều hiểu, nên không ai nói thêm gì nữa.

Lão phu nhân tay lần tràng hạt, chậm rãi nói: “Cứ xem xét tình hình trước đã. Bất kể nguyên nhân là do ai, ngày mai phủ chúng ta hãy gửi thϊếp cho Tấn Vương, để con đích thân đến tạ lỗi. Dù không phải xin lỗi thì cũng phải tỏ chút thành ý.”

Lời này là nói với Uy Viễn Hầu. Ông ta gật đầu, trong lòng đã bắt đầu tính toán xem nên chuẩn bị quà tạ lỗi thế nào để Tấn Vương không so đo chuyện này. Dĩ nhiên, điều quan trọng nhất là làm sao để Tấn Vương đừng bao giờ để bụng phủ Uy Viễn Hầu. Bởi vì theo kinh nghiệm từ trước đến nay, những kẻ bị một người như Tấn Vương để mắt tới, không một ai có kết cục tốt đẹp.