Đang độ tháng ba xuân về, tiết trời ấm áp, hoa đào nở rộ như mưa phấn, phơn phớt tựa má hồng người con gái.
Trong phủ Uy Viễn Hầu, hoa đào đang vào mùa nở rộ đẹp nhất. Sắc hồng của hoa phủ kín cả một khoảng trời, đẹp đến nao lòng, đã thu hút không biết bao nhiêu tao nhân mặc khách đến thưởng lãm và tấm tắc ngợi khen. Bởi vậy, hằng năm cứ đến tháng ba, phủ Uy Viễn Hầu lại gửi thiệp mời các thế gia thân thiết trong kinh thành đến dự tiệc thưởng hoa.
Uy Viễn Hầu phu nhân dẫn theo một đám tỳ nữ và ma ma đi qua dãy hành lang. Bà ta ngẩng đầu nhìn những rặng đào đang khoe sắc trong sân, nhưng trong lòng lại chẳng có mấy tâm trạng thưởng thức. Nghĩ đến tin tức mà ma ma tâm phúc Trần An vừa bẩm báo, lòng bà ta bỗng dấy lên một nỗi phiền muộn khôn tả. Vì thế, bước chân bà ta không hề dừng lại mà rảo bước tiến về phía Vinh An Đường.
Vinh An Đường là sân viện nơi lão phu nhân của phủ Uy Viễn Hầu an dưỡng. Kể từ khi lão Uy Viễn Hầu qua đời, trưởng tử thừa tước, lão phu nhân goá bụa từ tuổi trung niên liền dọn đến Vinh An Đường, nơi yên tĩnh nhất trong phủ. Từ đó, bà cụ không còn màng đến thế sự, sống một cuộc đời thanh tịnh. Uy Viễn Hầu vì không nỡ để mẹ già cô quạnh, nên đã đưa các cô nương được sinh ra trong phủ đến ở cùng lão phu nhân để bà cụ được vui vầy con cháu. Chỉ đến khi các cô nương lớn hơn một chút, biết rõ sự đời, mới được đưa về cho mẫu thân dạy dỗ.
Cũng bởi lẽ đó mà các cô nương trong phủ ai nấy đều vô cùng thân thiết, kính trọng và hiếu thuận với tổ mẫu của mình.
Khi Uy Viễn Hầu phu nhân bước vào thiên sảnh của Vinh An Đường, Lão phu nhân đang được mấy cô cháu gái vây quanh nũng nịu. Mấy tiểu cô nương non nớt, tươi tắn trong những bộ xiêm y mùa xuân, người một câu, kẻ một lời, ríu rít kể lại chuyện bữa tiệc hôm qua ở phủ Gia Hoa Trưởng công chúa. Giọng các nàng trong trẻo dễ nghe. Hễ nói đến đoạn thú vị, các tỷ muội lại không nhịn được cười, khiến lão phu nhân cũng vui vẻ cười theo. Ngay cả đám nha hoàn, ma ma đứng xung quanh cũng mỉm cười tủm tỉm.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng cười vui.
Thấy cảnh tượng vui vẻ này, Uy Viễn Hầu phu nhân đành cố nén nỗi lo trong lòng, mỉm cười nói: “Mấy đứa nhỏ các con lại đang nói chuyện gì mà làm tổ mẫu vui thế này.”
Các cô nương thấy bà ta, vội vàng đứng dậy hành lễ. Trong số đó, một cô nương mặc y phục màu xanh lục đang được lão phu nhân nắm tay là người hoạt bát nhất. Nàng cất giọng trong trẻo đáp: “Thưa mẫu thân, chúng con đang kể cho tổ mẫu nghe những chuyện thú vị trong bữa tiệc ở phủ Gia Hoa Trưởng công chúa hôm qua ạ.”