Nguyên Liên bỗng xuyên đến thế giới tu chân, cậu chẳng trở thành phản diện độc ác, cũng không biến thành kỳ tài tu tiên. Nhìn bản thể xanh biếc của mình, cậu chỉ biết chấp nhận sự thật rằng, mình đã b …
Nguyên Liên bỗng xuyên đến thế giới tu chân, cậu chẳng trở thành phản diện độc ác, cũng không biến thành kỳ tài tu tiên.
Nhìn bản thể xanh biếc của mình, cậu chỉ biết chấp nhận sự thật rằng, mình đã biến thành một đóa hoa sen.
Kết quả, còn chưa kịp mơ mộng viễn cảnh tung hoành giới tu chân, xưng bá một phương, thì đã bị chủ nhân nơi này, một thiếu niên thoạt nhìn tầm thường nhưng lại độc đoán, thủ đoạn, uy hϊếp ký "huyết khế", từ đó trở thành một đóa hoa sen khốn khổ làm công.
Nguyên Liên ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, thở dài: "Ta chẳng qua chỉ là một đóa sen nhỏ an phận thủ thường thôi mà."
Trong thời đại tu sĩ nhiều vô kể này, linh lực hỗn loạn đầy trời, ai ai cũng muốn vượt trội thành tiên, cầu trường sinh bất tử. Còn bản thể là sen, Nguyên Liên chỉ mong hưởng chút nắng ấm, thong thả vươn cành lá, chờ ngày nở hoa.
Thế nhưng kế hoạch "nằm yên" của cậu lại bị Trần Kiểm phá vỡ. Chỉ thấy Trần Kiểm ngày đêm tu luyện, làm tu sĩ "chăm chỉ" nhất giới tu chân. Thân làm công, đóa sen nhỏ như cậu cũng bị thúc giục mà "chăm chỉ" theo.
Nguyên Liên lại một lần nữa ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, than ngắn thở dài: "Cứu mạng với, ta thật sự chỉ là một đóa sen nhỏ muốn sống buông thả thôi mà!"
Ấy vậy mà cơ hội "nằm yên" lại đến khéo như thế, tựa như ông trời thương tình không nỡ để cậu chịu khổ hạnh tu luyện quá lâu
Huống chi, có một vị "chủ tử" như thế, sớm muộn gì cũng leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh. Ôm chặt lấy đùi hắn, biết đâu lại là con đường tắt để thực hiện lý tưởng "nằm yên"!
Giới thiệu: Hoa sen nhỏ cứ "cá mặn" mà tu tiên.
Ý nghĩa: Dù có hóa thành thực vật, cũng phải sống cho thật tốt.