Chương 11

Sau khi xác định được điều mình mong muốn, cô liền nói với mẹ.

Mẹ cô không có thành kiến gì với nghề diễn viên cả, hai người nói chuyện một lúc, sau đó thì cô ký hợp đồng với công ty của dượng.

Vài tháng sau khi ký hợp đồng, lần đầu tiên cô đóng một bộ phim điện ảnh quan trọng như vậy trong đời.

Đó là một bộ phim có đề tài học đường, được chuyển thể từ truyện tranh. Cô không phải là nữ chính, nhưng vì ngoại hình phù hợp với vai nữ phụ nên sau khi phim công chiếu, cũng đã gây sốt được một thời gian.

Quãng thời gian đó, có không ít kịch bản tìm đến cô, không thiếu vai nữ chính. Nhưng vì cô muốn làm diễn viên chứ không muốn lợi dụng danh tiếng để kiếm tiền, cho nên đều từ chối cả, chỉ đóng một vài vai phụ trong các đoàn phim lớn để góp vui, thuận tiện tích lũy thêm kinh nghiệm cho mình thôi.

Sau khi thi đại học xong, dượng cô cảm thấy cô học hành cũng không tệ, không muốn phụ lòng người nhà nên mới bắt đầu hỗ trợ cô trong sự nghiệp, không ngừng giới thiệu tài nguyên cho cô.

Tuần trước cô mới đóng một quảng cáo dầu gội đầu của một hãng khá có tiếng tăm, bây giờ lại nhận được kịch bản mới.

Bộ phim mà người đại diện gửi cho cô là bộ phim do công ty đầu tư, đạo diễn và diễn viên đều là siêu sao, vai diễn của cô cũng có không ít đất diễn. Bộ phim này có đề tài hình sự, vai diễn của cô là một cô tiểu thư nhà giàu bị bắt cóc, cũng từ vụ bắt cóc này mà bắt đầu xâu chuỗi các câu chuyện trong quá khứ. Đây là một nhân vật có máu có thịt chứ không phải chỉ là một vai bình hoa đơn thuần, có thể sẽ không quá được yêu thích, nhưng sẽ để lại ấn tượng cho người xem.

Cảm thấy dượng đã tốn nhiều công sức cho mình như vậy, cộng thêm việc cô cũng có hứng thú với kịch bản này và các diễn viên hợp tác, Hạ Vụ liền nhắn lại cho người đại diện là mình sẽ đi thử vai.

Nói chuyện với người đại diện xong, sau khi Hạ Vụ thoát khỏi giao diện, mới nhìn thấy tin nhắn mà Du Diên Thần gửi cho cô vào hai tiếng trước.

Du: [Đi đâu rồi?]

Nhìn mưa phùn bắt đầu rơi bên ngoài cửa sổ, Hạ Vụ vừa gõ chữ vừa cầm ô ra khỏi nhà.

Hạ Vụ: [Hừ]

Du: [?]

Du Diên Thần nhìn chằm chằm biểu tượng mà Hạ Vụ gửi đến, lúc này anh đã hiểu được thế nào là "kẻ ác cáo trạng trước" rồi. Biểu tượng này rõ ràng phải là do anh gửi cho cô mới đúng.

Là trong lúc anh đang ngủ thì bị liếʍ trộm, tỉnh dậy thì cô lại cứ ăn vạ mà không chịu ra khỏi phòng.

Thấy thế nào cũng phải là anh “hừ” một tiếng chứ.

Anh còn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để đối phương nhận ra lỗi lầm của mình thì cửa lớn truyền đến tiếng nhập mật khẩu, hai giây sau, Du Diên Thần nhìn thấy khuôn mặt của một kẻ "tội phạm" kia ở huyền quan.

"Cái này không đủ trực quan, bây giờ hừ lại một tiếng cho tôi nghe nào."

Du Diên Thần giơ điện thoại lên, lắc lắc với Hạ Vụ.

"Cái gì mà lại gọi là hàng xóm nữ có mưu đồ bất chính hả?"

Thị lực của Hạ Vụ rất tốt, cô thay dép lê dùng một lần rồi đi vào phòng khách, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trong tay Du Diên Thần.

Du Diên Thần cũng không ngại để cô nhìn, anh vẫn giơ điện thoại lên: "Tôi ghi chú như vậy thì có vấn đề gì nào, chẳng lẽ cô không phải là như thế à?"

"Nếu phải thì em có được lợi gì không?"