Chương 49: Thục Ngọc uyển

“Tần Lăng, mười sáu tuổi, nguyên quán Thiên An.”

Sở thái hậu vừa xem hồ sơ về Tần Lăng, vừa lần chuỗi Phật châu, nói: “Kể từ khi Hàn Lâm Viện nâng phẩm cấp, chức Thái sử trong triều gần như chẳng còn tác dụng gì. Kẻ hèn một chức ngũ phẩm hư danh. Vậy sau lưng sẽ là ai?”

Chương công công hỏi: “Ý Thái hậu là, có người cố ý đưa Tần Mỹ nhân vào cung?”

Sở thái hậu đáp: “Trong hậu cung này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Có phải nữ nhi Tần gia hay không, cũng chưa chắc."

Chương công công nói: “Có cần nô tài đi điều tra không ạ?”

Sở thái hậu giơ tay lên: “Không cần, nếu Hoàng đế đã giữ nàng lại, thì chắc chắn có ý đồ của hắn. Hơn nữa, hắn đã có lòng đề phòng ai gia, ai gia cần gì phải tự chuốc phiền phức. Lần tuyển tú này, hậu cung không thiếu người ngồi không yên đâu.”

Chương công công bừng tỉnh, vội vàng nịnh nọt: “Thái hậu anh minh.”

Sở thái hậu khép lại danh sách, nói tiếp: “Từ ngày đó, Hoàng đế ba năm không đặt chân vào hậu cung. Hiện giờ lại xuất hiện một vị Tần Mỹ nhân, thật thú vị. Chúng ta cứ ngồi xem náo nhiệt đi.”

---

Ba ngày sau khi tuyển tú kết thúc, các tú nữ trúng tuyển đều sẽ dọn khỏi Trữ Tú cung.

Tổng quản Tư Lễ Giám Vương Phục Sinh dẫn Tần Lăng đến thiên điện Thục Ngọc uyển ở Cảnh Nhân cung.

“Đây là Thục Ngọc uyển.” Vương công công híp mắt, chỉ vào hai cung nữ phía sau, “Hai người này là Trúc Lan và Trúc Tâm, là những nữ quan nhất đẳng do Thượng Cung cục phân phối cho Mỹ nhân.”

Nói xong, Vương công công lại chỉ về hai thái giám bên cạnh, “Còn hai người này là Đồng Khang và Đồng Văn, là thái giám nhất đẳng do Tư Lễ Giám phân tới. Những cung nữ và thái giám nhị đẳng còn lại, sẽ phải đợi thêm vài ngày.”

“Đa tạ công công.” Tần Lăng gật đầu, đưa một túi tiền cho Vương công công.

Trong túi có vài viên hạt châu.

Vương công công đảo tròng mắt, nghĩ đến sau lưng Tần Mỹ nhân có một vị huynh trưởng làm thương nhân, không khỏi cong mắt cười.

Vương công công rút ra một tờ giấy từ trong tay áo, nói: “Đây là danh mục phân lệ trong cung Mỹ nhân. Từ khi bệ hạ đăng cơ đến nay, luôn thực hiện chủ trương tiết kiệm, mong rằng Mỹ nhân lưu tâm.”

Tần Lăng nhận lấy tờ giấy, mỉm cười: “Đa tạ công công nhắc nhở.”

Vương công công đáp: “Đây là bổn phận của nô tài.”

Sau khi Vương công công rời đi, Tần Lăng bước vào Thục Ngọc uyển.

Vừa đẩy cửa vào, Tần Lăng không khỏi hơi lạnh người.