Chương 46

Bút lông chỉ thẳng vào mắt phải Phương Tư Ngôn.

Đồng tử Phương Tư Ngôn co rút, hắn vung tay triệu hồi một thanh kiếm sắc, chém về phía cây bút lông.

"Rắc!"

Cây bút lông bị một kiếm chém đứt đôi, rơi "bịch" xuống đất.

Mà lúc này, Vân Tranh không biết từ khi nào đã xuất hiện sau lưng Phương Tư Ngôn, đầu ngón tay trắng nõn mềm mại kẹp một cây bút lông y hệt, ngón tay khẽ động, bút lông đột nhiên biến thành kim, đâm về phía lưng Phương Tư Ngôn.

"Kinh mạch chủ, toàn bộ phong bế!"

Tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, nó đã lặng lẽ xâm nhập vào cơ thể Phương Tư Ngôn.

Phương Tư Ngôn cảm giác trong cơ thể có thêm mấy vật lạ, đang ăn mòn kinh mạch của mình từng tấc một.

"A a a..."

Thanh kiếm trong tay hắn rơi xuống, vẻ mặt đau đớn đến dữ tợn vặn vẹo, "bịch" một tiếng quỳ hai gối xuống đất, hai tay ôm chặt l*иg ngực.

Hắn sùi bọt mép, mắt trợn trắng, bộ dạng vô cùng quái dị.

"Y a... a..." Hắn phát ra những tiếng kêu quái lạ.

Một người đàn ông tướng mạo đường hoàng lại biến thành bộ dạng ma quỷ này, thật sự là kinh người.

La Cẩm kinh ngạc nói: "Ngươi đã làm gì Phương huynh?"

Mọi người và cả quản sự Lâm Lang Đường đều kinh ngạc nhìn nàng.

Vân Tranh cười không nói, thờ ơ xoay xoay cây bút lông rồi thu lại.

"Hắn dám đánh lén ta, thì phải chuẩn bị tâm lý sống không bằng chết." Vân Tranh nhìn La Cẩm có bộ mặt khỉ má hóp, "Nếu ngươi còn là huynh đệ tốt của hắn, thì đưa hắn đi chữa trị. Nếu không phải, thì cứ để linh lực toàn thân hắn không ngừng tiêu tán đi."

Mọi người nghe vậy, nhìn nhau, đều thấy vẻ chấn động trong mắt đối phương.

"Ngươi quá độc ác!" La Cẩm lớn tiếng mắng.

Vân Tranh nhún vai, nhếch môi cười yêu nghiệt: "Ta đúng là kẻ độc ác đấy, ta không chỉ có thể khiến linh lực hắn tiêu tán thành phế vật, mà còn có thể khiến ngươi thành thái giám!"

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt La Cẩm khó coi như vừa ăn phải thứ dơ bẩn.

La Cẩm còn muốn nói gì đó, đột nhiên một đội vệ binh chợ đen không chút lưu tình xốc hắn và Phương Tư Ngôn lên...

"Buông ta ra! Buông ta ra!"

Người dẫn đầu đội vệ binh chợ đen nghiêm giọng nói: "Các ngươi đã vi phạm quy tắc của chợ đen dưới lòng đất. Kể từ giờ phút này, hai ngươi bị trục xuất khỏi chợ đen, từ nay về sau không bao giờ được bước vào phân bộ chợ đen Đại Sở quốc nữa!"

La Cẩm lớn tiếng la lối: "Ta cũng không tham gia đánh nhau, tại sao lại trục xuất ta? Ta không phục!"

"Ta không phục!"

Vân Tranh nhìn hai người bị kéo đi, đôi mắt phượng lóe lên tia tối tăm.

Phương Tư Ngôn, nếu linh lực của ngươi ngày một suy giảm, ngươi có cảm thấy sống không bằng chết, lo lắng bất an không? Đây là "món quà" đầu tiên ta thay cô cô tặng ngươi!

Những "món quà" sau này, ta sẽ để cô cô tự tay tặng ngươi!

Đột nhiên, đáy mắt quản sự Lâm Lang Đường hiện lên vẻ khó dò, ông ta mở lời: "Vị công tử này, quả nhiên là rồng phượng giữa loài người."