Mộc Dao là Thường Ninh công chúa cao quý nhất Đại Chu, tư dung tuyệt diễm, tính tình kiêu ngạo. Dã tâm của nàng không dừng lại ở một vị Công chúa, mà là ngôi vị chí tôn trên vạn người. Lục Kiêu là Hoà …
Mộc Dao là Thường Ninh công chúa cao quý nhất Đại Chu, tư dung tuyệt diễm, tính tình kiêu ngạo. Dã tâm của nàng không dừng lại ở một vị Công chúa, mà là ngôi vị chí tôn trên vạn người.
Lục Kiêu là Hoài Viễn tướng quân lừng danh, người được xem là trụ cột trung thành của triều đình. Hắn dốc hết tâm huyết, máu tươi nơi chiến trường, chỉ để đổi lấy một cái liếc mắt của nàng. Hắn là con chó săn tuyệt vời nhất mà Mộc Dao từng nuôi, trung thành đến mức mù quáng.
“Thật là một con chó tốt. Gọi là Kiêu, có thể cắn người.” Đó là lời khen duy nhất nàng ban cho hắn.
Hắn nguyện quỳ gối trước nàng, chấp nhận sự khinh thường của nàng. Nàng muốn đoạt vị. Mộc Dao là ánh trăng sáng, Lục Kiêu là kẻ bảo vệ điên cuồng dưới ánh trăng đó.
Cho đến ngày Mộc Dao bị vu oan, quyền lực sụp đổ và một đạo chỉ tử được ban xuống.
Lục Kiêu không cứu vớt nàng như một trung thần mà hắn lại cướp đoạt nàng như một con sói bị bỏ đói lâu ngày. Hắn lật đổ giang sơn, không phải vì loạn thế, mà vì độc chiếm.
Nàng bị giam cầm trong biệt viện nguy nga, chân đeo Vòng Kim Cô lạnh lẽo. Công chúa không còn, chỉ còn là con tin trong tay kẻ phản tặc.
“Lục Kiêu! Ngươi dám phản ta, ngươi là nghịch tặc! Ai cho ngươi cái gan này để khóa ta lại?”
Lục Kiêu, người từng cam tâm làm chó săn nhưng giờ đây chỉ còn ánh mắt chiếm hữu rực lửa. Hắn hôn lên vết thương nàng gây ra, giọng nói khàn khàn mang theo hơi thở điên cuồng: “Công chúa gọi thần là "Kiêu", thì thần phải cắn. Thần cắn nát ngai vàng Đại Chu, rồi dâng nó lên cho người. Từ nay, không còn ai cướp Công chúa khỏi thần được nữa. Người chỉ có thể là của thần.”
cảm ơn bạn Dak Xii đã đề cử cho truyện nhennn💗💗💗