Chương 2

“Con bé kia câm mồm ngay! Còn khóc nữa là chị cho mày vào bồn cầu bây giờ!”

Tiếng quát giận dữ ấy khiến Nhậm Thanh Nghiên đang bối rối xoay xở cũng phải ngẩn người ra. Quả nhiên, tiếng hét này chính là đòn bẩy, đánh thức toàn bộ bản tính hung dữ ẩn sâu bên trong Nhậm Bình Sinh.

Cô bé đang khóc oà dưới đất chợt im bặt, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Nhậm Bình Sinh, không dám nhúc nhích dù chỉ một li.

Nghe nói đây là chị gái mình... Chị ấy đáng sợ quá!

Thế là, buổi sinh nhật đầu tiên của Nhậm Bình Sinh cũng chính là lần đầu tiên cô gặp Nhậm Yên Vũ. Tóm lại, đó là một buổi gặp mặt tồi tệ không bút nào tả xiết, đúng là một mớ hỗn độn!

Nói thật thì, dù ấn tượng ban đầu quá đỗi kinh hoàng khiến Nhậm Bình Sinh còn chưa kịp nhìn rõ mặt mũi em gái, nhưng bé con Nhậm Yên Vũ quả thực là một "tiểu mỹ nhân".

Cô bé có đôi mắt to đen láy, hàng mi dày cong vυ"t hệt như cánh bướm. Đôi môi chúm chím hồng hào, căng mọng.

Làn da lại càng đẹp hơn, kết hợp với mái tóc tơ gợn sóng nhẹ hơi nhạt màu và hốc mắt sâu, trông cô bé hệt một thiên thần lai với vẻ đẹp xuất chúng.

Mặc dù cô nhóc còn nhỏ nên những nét đẹp này chưa trổ hết, nhưng... một đứa bé đáng yêu đến mức vừa nhìn đã muốn bế trộm về thế này, không cần đoán cũng biết, lớn lên chắc chắn sẽ là một mỹ nhân khuynh nước khuynh thành!

Có lẽ tiếng quát hung dữ của Nhậm Bình Sinh trong lần đầu gặp mặt đã để lại ấn tượng quá mạnh, thành thử những ngày sau đó, Nhậm Yên Vũ cứ thấy Nhậm Bình Sinh là sợ như chuột thấy mèo.

Cô bé hễ trốn được là trốn, còn nếu chẳng may chạm mặt, cô bé sẽ lập tức đứng chôn chân tại chỗ như tượng, không dám cử động, không dám chạy, cũng chẳng dám khóc.

Thực ra, không phải cô bé không muốn chạy mà là sợ đến mức quên cả bản năng tự vệ.

Có lẽ vì nhà có thêm thành viên mới nên Nhậm Thanh Nghiên đang rất cao hứng. Hiếm khi lắm bà mới chịu ngoan ngoãn ở nhà, làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, chăm sóc chu đáo cho hai cô con gái.

Chuyện này khiến Nhậm Bình Sinh vô cùng ấm ức. Cô bé vừa mới cai sữa (thậm chí có lẽ còn chưa cai hẳn...) đã bị mẹ bỏ mặc ở nhà.

Vậy mà đứa nhóc này (chắc chắn là do ghen tị nên cô mới nghĩ vậy) lại có thể khiến Nhậm Thanh Nghiên – người vốn luôn vô trách nhiệm – giờ đây lại tự nguyện gánh vác bổn phận làm mẹ sao?

Chính vì thế, ban đầu Nhậm Bình Sinh cực kỳ ghét Nhậm Yên Vũ.

Đứa nhóc từ đâu chui ra này chẳng những phá hỏng buổi tiệc sinh nhật đầu tiên của cô, mà còn cướp mất tình thương của mẹ (dù chẳng biết cái tình thương đó có thật sự tồn tại không).

Thế nên, Nhậm Bình Sinh lúc ấy đã tìm đủ cách chọc phá Nhậm Yên Vũ suốt một thời gian dài.