Cả đội cảnh sát ai cũng biết đội trưởng Ngôn có một “ánh trăng sáng” quen qua mạng. Một ngày nọ, một người phụ nữ quyến rũ như yêu tinh tìm đến tận đội cảnh sát hình sự, tự xưng là người nhà của anh. Các cảnh sát trẻ tuổi nhìn đến ngẩn người. Ngôn Từ cười khẩy một tiếng, dụi tắt điếu thuốc trong tay, mắng: "Một đám vô dụng!"
Sau đó, có người vô tình mở cửa phòng thay đồ. Người đó tận mắt nhìn thấy đội trưởng ép cô gái quyến rũ kia vào tủ, nắm lấy cằm cô, hôn một cách say đắm và chuyên chú.
"Váy mặc ngắn thế này, định quyến rũ ai?"
Cô ghé sát đôi môi đỏ mọng, thì thầm:
"Em chỉ quyến rũ anh thôi."
Nhan Khanh có một bạn trai quen qua mạng. Vào ngày hẹn gặp mặt ngoài đời, cô để lại một tin nhắn rồi biến mất không dấu vết. Sau này, cô lần thứ ba bị đội trưởng đội cảnh sát – người đàn ông vừa đẹp trai vừa cục súc – tóm được đuôi cáo.
"Cảnh sát Ngôn, thật trùng hợp."
Người đàn ông tiện tay đóng sầm cửa lại, ép cô vào tường, nghiến răng nghiến lợi bên tai: "Nhan Khanh, mẹ nó, em còn khốn nạn hơn cả tôi!"