Cố Húc Chu mơ thấy mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết. Nhân vật vạn người mê Sầm Sóc cô đơn hiu quạnh, bị người ta tùy ý khinh nhục, phải hứng chịu vô số điều ác ý. Nhưng những nhân vật công ch …
Cố Húc Chu mơ thấy mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết.
Nhân vật vạn người mê Sầm Sóc cô đơn hiu quạnh, bị người ta tùy ý khinh nhục, phải hứng chịu vô số điều ác ý.
Nhưng những nhân vật công chính có nhiệm vụ bảo vệ hắn vẫn chưa xuất hiện.
Cố Húc Chu nhìn thiếu niên đáng thương ngã trong đêm mưa, tức giận đến mức nắm chặt bàn tay nhỏ bé.
Đừng sợ, ba ba (hờ) sẽ bảo vệ con!!
Sầm Sóc phát sốt rồi ngất xỉu, cậu thức trắng đêm chăm sóc.
Sầm Sóc bị vu oan ăn trộm tiền, cậu nổi giận bênh vực.
Sầm Sóc đau lòng nản chí, cậu dịu dàng khuyên giải.
Sau đó, học trưởng dịu dàng, trum trường cố chấp, hotboy lạnh lùng lần lượt xuất hiện, Cố Húc Chu vui mừng rút lui, để bọn họ ở riêng với nhau.
Nhưng lâu dần, dù chậm tiêu đến mấy thì cậu cũng phát hiện ra.
Sao bầu không khí giữa bọn họ cứ kỳ lạ thế nào ấy?
Rõ ràng phải là phong hoa tuyết nguyệt, nhìn nhau thâm tình, sao lại như tình địch gặp nhau, đỏ mắt tía tai thế này?
Sầm Sóc ôm eo Cố Húc Chu, vây cậu vào lòng, ánh mắt tối sầm, giọng nói trầm thấp: “Anh không thích em sao?”
Cố Húc Chu run rẩy: “Tôi, tôi...”
Ánh mắt Sầm Sóc càng lúc càng sâu thẳm nguy hiểm, Cố Húc Chu lập tức đầu hàng: “Thích, thích chứ.”
Vẻ mặt Sầm Sóc chuyển từ u ám sang tươi rói, cái đuôi vô hình phía sau vẫy tít lên vui sướиɠ, hắn cúi đầu hôn Cố Húc Chu.
Em cũng thích anh nhất.
Bồ hong ra tiếp bộ nì nữa hỏ 🥺🥺🥺🥺