Giới thiệu: [Cô vệ sĩ ngây ngô, cứng nhắc, trung thành như chó con & Người thừa kế mù lòa, nhiều toan tính, có phần u ám.] [Đại khái là một người mãi chẳng hiểu ra + một người dù có chết cũng phải cố …
Giới thiệu:
[Cô vệ sĩ ngây ngô, cứng nhắc, trung thành như chó con & Người thừa kế mù lòa, nhiều toan tính, có phần u ám.]
[Đại khái là một người mãi chẳng hiểu ra + một người dù có chết cũng phải cố gắng quyến rũ đối phương để người đó hiểu ra trước.]
Năm mười chín tuổi, Tùy Thu Thiên trở thành vệ sĩ của Đường Hối.
Cô chủ trẻ tuổi của cô khi đó mới hai mươi lăm tuổi, mang vẻ cao sang, ốm yếu, là “công chúa mù lòa” ít được coi trọng nhất của tập đoàn Đường thị, vừa về nước không lâu đã gặp tai nạn xe hơi, mất mẹ và bà ngoại, tiếp quản gia nghiệp trong tình thế đầy rẫy hiểm nguy.
Mà Tùy Thu Thiên không hiểu sự đấu đá ngầm của giới thượng lưu, cô chỉ hiểu nhiệm vụ hàng đầu của mình là bảo vệ Đường Hối được an toàn.
Với tư cách là vệ sĩ, cô là người cứng nhắc và trầm lặng, luôn khắc cốt ghi tâm giữ khoảng cách với cô chủ, không ăn cùng bàn với Đường Hối, không gọi thẳng tên Đường Hối, khi đi bộ luôn ở sau Đường Hối một bước. Cô cũng luôn tận tụy với công việc...
Đường Hối muốn đi gặp anh trai của đối thủ, cô canh giữ bên ngoài không rời nửa bước.
Đường Hối bị người ta hãm hại gặp tai nạn, cô lấy thân mình che chắn cho cô ấy, máu chảy lênh láng cả nền đất.
Bảy năm qua, Tùy Thu Thiên trở thành cánh tay phải đắc lực nhất của Đường Hối, cũng chứng kiến Đường Hối từ một “công chúa” yếu ớt từng bước trở thành “nữ vương” được vạn người ngưỡng vọng.
Bảy năm sau, thời hạn hợp đồng kết thúc, Tùy Thu Thiên vừa cảm thấy nhẹ nhõm, vừa hiểu rằng bên cạnh Đường Hối đã không còn cần đến mình nữa, bèn quyết định tìm một con đường khác...
–
Bảy năm trước, Đường Hối bị người ta hãm hại mà mắc bệnh về mắt. Giữa lúc bốn bề thọ địch, chỉ có Tùy Thu Thiên ở bên cạnh cô ấy.
Cô vệ sĩ của cô ấy không giỏi ăn nói, nhưng lại vì cô ấy mà bị thương, đổ máu, và cũng vô số lần đưa bàn tay ấm áp ra đỡ lấy cô ấy khi cô ấy cảm thấy sợ hãi.
Đường Hối vẫn luôn cho rằng, đây là điều sẽ không bao giờ thay đổi.
Cho đến một ngày...
Đường Hối phát hiện bệnh về mắt của mình đã thuyên giảm, trong làn sương mờ mịt, cô ấy nhìn thấy cô vệ sĩ ngày thường trước mặt cô ấy luôn nghiêm túc cứng nhắc, lúc này lại cười nói vui vẻ với người khác, còn chu đáo vén những sợi tóc mái lòa xòa bên tai đối phương.
Khoảnh khắc đó, lòng chiếm hữu, ghen tuông, oán hận dữ dội lan tràn trong lòng Đường Hối, gần như muốn nuốt chửng cô ấy.
Mà cô vệ sĩ của cô ấy lại ngây ngô chẳng biết gì về chuyện này, ban đêm vẫn lễ phép đưa cô ấy đến tận cửa phòng,
“Đường tiểu thư, tôi nghĩ đã đến lúc cô nên tìm người vệ sĩ mới rồi.”
Giọng Tùy Thu Thiên ôn hòa, nói rằng cô sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi việc, rồi sẽ rời khỏi đây trong ba tháng tới.
Đương nhiên, cũng sẽ nhanh chóng rời xa Đường Hối.
Đường Hối nhắm mắt lại, móng tay cắm sâu vào da thịt.
———
[Kính gửi cô chủ, xin cô hãy yên lòng, tôi sẽ luôn khắc cốt ghi tâm, nguyên tắc đầu tiên của vệ sĩ là không được yêu cô.]
[Vậy nếu tôi cứ muốn cô yêu tôi thì sao?]
[Hướng dẫn đọc:]
1.Giới thiệu truyện có hiểu lầm, không có tình địch, cả hai luân phiên hoán đổi vai trò cho nhau, không ai lấn át hơn ai.
2. Truyện viết theo góc nhìn của nhân vật chính Tùy Thu Thiên, xoay quanh mối quan hệ với Đường Hối.
Tóm tắt một câu: Nguyên tắc đầu tiên của vệ sĩ là không được yêu cô chủ.
Chủ đề: Để mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn.
Note be bé của Rồng Nhỏ: Mấy bạn đọc giả iu dấu của Rồng nhỏ ơi, nếu đang đọc truyện mà thấy có lỗi hay sai sót gì đó chưa ổn thì đừng vội đánh giá sao thấp nha... tội nghiệp Rồng nhỏ lắm luôn á 👉👈. Các bạn iu có thể bình luận hoặc nhắn tin với Rồng nhỏ là tui bay tới sửa lại lỗi lầm liền luôn nè. Chân thành cảm ơn các bạn đọc giả siêu dễ thương, moah moah!!!
Truyện này full rồi á, các nàng ơi. Trong lúc chờ đợi Rồng nhỏ check hoàn lên combo thì mọi người có thể theo dõi từng chương đỡ ghiền nha hụ hụ =(((