Chương 35

Vài bạn học trong lớp biết nấu ăn, đương nhiên bao gồm cả Diệp Nại, đều được phân công vào bếp. Thật ra tuy nói là bếp, nhưng đồ ăn đều được mua từ bên ngoài và đã làm sẵn rồi. Hơn nữa đã là quán trà sữa, đương nhiên sẽ lấy trà làm chủ đạo. Cho nên, ngay cả những cậu ấm cô chiêu “không biết gì ngoài tiền” cũng không thành vấn đề.

Bị phân công vào bếp, Diệp Nại cũng khá vui. Nghĩ lại các mối quan hệ của mình vốn không tốt, hơn nữa vì chuyện trước đây, những nam sinh muốn tiếp cận “công chúa” mà cứ tìm cách đến gần mình thật sự rất nhiều. Thế nên nếu ở bên ngoài, rất có thể sẽ gặp phải. Nếu xảy ra tình huống như vậy, thì sẽ càng thêm “đứng hình” hơn nữa, cho nên vẫn là ở trong bếp thì hơn.

Thất thần, vẫn cứ thất thần, rồi lại tiếp tục thất thần.

Đang mơ màng đâu đó, cô bỗng nhiên nhận ra, hình như cả lớp đều đang nhìn mình chằm chằm.

“…?”???

Gì cơ? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao mọi người đều nhìn mình?

“Tiểu Nại.” Lớp trưởng đứng trên bục, với vẻ mặt dịu dàng nhìn Diệp Nại. Anh ta mỉm cười.

Không hiểu sao cô lại cảm thấy hơi ớn lạnh…

“…Vâng…”

“Ý tưởng quán trà sữa như vậy, thật ra rất khó thu hút khách hàng.”

“…Vậy… vậy sao?” Nếu đã khó thu hút khách hàng như vậy, tại sao còn phải dùng cái ý tưởng này chứ? Cạn lời.

“Cho nên, nhất định phải có một nhân vật quan trọng đứng ra quán xuyến tiệm trà sữa thì mới được.”

“A?” Diệp Nại đột nhiên nghĩ tới một người.

“Tiểu Nại với công chúa quan hệ tốt lắm đúng không?” Cô bạn đó cười khẩy, ý vị thâm sâu.

“Nhưng, nhưng công chúa là hội trưởng hội học sinh, hôm đó chắc chắn sẽ rất bận, không thể nào tham gia được đâu.”

“Chính là nếu công chúa sẽ tham gia, tiệm trà sữa của chúng ta nhất định sẽ là nơi được hoan nghênh nhất trong học viện, nhất định có thể lập kỷ lục doanh thu cao nhất.”

“Nhưng mà…” Công chúa năm nào cũng không chịu tham gia…

“Làm ơn đi mà... Tiểu Nại, cậu thử nói chuyện với công chúa xem sao?”

“Đúng rồi, Tiểu Nại, cậu cứ thử xem sao là được rồi, nếu thất bại thì cả lớp cũng sẽ không trách cậu đâu.”

“Phải đó, Tiểu Nại, cậu cứ thử đi.”

Sao trước đây cô chưa từng cảm thấy, quan hệ giữa cô và các bạn trong lớp lại tốt đến vậy?

“Làm ơn đi mà…”

“Vậy thì chúng ta nhất định có thể giành được hạng nhất…”

“Đúng vậy, làm ơn…”

Cạn lời… Thật sự cạn lời…

“Tớ, tớ sẽ thử xem sao.” Đừng có nhìn cô bằng ánh mắt khẩn cầu như vậy chứ, cô cũng đâu biết phải từ chối thế nào.

“Thật á? Tốt quá rồi, cảm ơn cậu nhiều nha, Tiểu Nại!”

“…” Không, không cần nhìn cô bằng ánh mắt như thể cô chắc chắn sẽ thành công vậy chứ… Cô chỉ là thử thôi mà, đúng không? Chỉ là thử thôi mà!...(><)...

......

“Ồ? Chủ ý lại dồn hết lên đầu tớ sao?” Buổi tối, trong phòng. Công chúa nheo mắt, dựa vào giường, ánh mắt đầy quyến rũ nhìn cô gái đang ngồi đối diện, vẻ mặt đầy lo lắng.

“Ai? Đâu, đâu phải vậy đâu… Cũng, cũng không nhất định phải tham gia đâu… Nhưng mà tốt nhất vẫn là tham gia thì hơn… Đâu, đâu phải vậy đâu…” Diệp Nại mặt mày luống cuống, muốn giải thích nhưng càng giải thích lại càng rối tinh rối mù.

“Nhưng mà hôm đó tớ bận thật đó. Không có thời gian đâu.” Công chúa rũ mi mắt, vẻ mặt rầu rĩ.

“A?” Diệp Nại luống cuống kêu lên. “Không, không có thời gian thì đừng tham gia, bỏ đi, bỏ đi mà.”

“Tuy nhiên, cũng không hẳn là không thể tham gia đâu.” Cô ấy mỉm cười.