Dường như Cao Hiểu Tình bỏ ngoài tai lời cậu bạn kia nói, hai cô gái vẫn tiếp tục lao vào nhau dữ dội.
Kết cục là cả hai đều bị gọi lên phòng giám thị.
Ở Học viện, đánh nhau là hành vi vi phạm rất nghiêm trọng, nếu không giải quyết êm đẹp thì thậm chí có thể bị đuổi học. Diệp Nại và Cao Hiểu Tình đứng trước bàn làm việc của thầy phụ trách kỷ luật, trên mặt, trên người và cả mái tóc vẫn còn vương lại dấu tích của trận ẩu đả vừa rồi.
Bên cạnh Cao Hiểu Tình còn có một cậu nam sinh đang đứng, vẻ mặt đầy lo lắng. Thầy phụ trách nhìn chằm chằm Diệp Nại, khó mà tin được cô học trò vốn luôn ngoan ngoãn này lại có thể gây ra chuyện tày đình như vậy.
Ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập. Ngay sau đó, cánh cửa phòng bị ai đó đẩy mạnh từ bên ngoài. Tang Linh xuất hiện, đứng thở hổn hển, vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi.
"Tiểu Nại!" Tang Linh vội vàng lao đến trước mặt Diệp Nại, nâng khuôn mặt sưng đỏ của cô bé lên, xót xa xem xét không ngừng: "Là cô ta đánh em sao?" Gương mặt vốn luôn tươi cười của cô giờ đây cau lại, ánh mắt gay gắt chỉ vào Cao Hiểu Tình bên cạnh mà hỏi.
Mặt Diệp Nại hơi sưng, nhưng cô bé vẫn cố nở nụ cười trấn an: "Em cũng đánh cô ta."
"Phải chi mình không nhận lời phỏng vấn thì tốt rồi." Tang Linh tự trách. Nếu vậy cô đã có thể ở lại lớp chờ Diệp Nại, cùng em ấy về nhà, thì em ấy đã không bị đánh ra nông nỗi này. Tất cả cũng chỉ tại điều kiện phía bên kia đưa ra quá hấp dẫn.
...
Đúng là "công chúa" của Học viện có khác, Tang Linh chỉ nói vài ba câu đã giải quyết xong mọi chuyện. Tất nhiên thầy phụ trách vẫn không hài lòng, thế nhưng khi Diệp Nại và mọi người bước ra, vẻ mặt thầy vẫn lạnh tanh, không nói thêm gì.
"Cảm ơn hai người, Tang Linh, Tiểu Nại." Lúc ra đến cửa, cậu nam sinh đi cùng Cao Hiểu Tình cúi đầu chào Tang Linh và Diệp Nại, chân thành nói lời cảm ơn.
Tang Linh khó chịu nhíu mày khi nghe hắn gọi "Tiểu Nại".
Tiểu Nại? Hắn và Tiểu Nại có quan hệ gì mà gọi thân mật như vậy? Tang Linh cảm thấy không vui, bèn kéo Diệp Nại lùi về phía sau lưng mình.
Có lẽ nhận ra Tang Linh đang khó chịu, Diệp Nại khẽ gật đầu với cậu bạn kia, rồi nhanh chóng quay sang Tang Linh, nở nụ cười tươi lấy lòng: "Em với mẹ mới học được một món ăn mới, ngon lắm, lát về làm cho chị ăn nhé."
Tang Linh nheo mắt, cẩn thận quan sát cậu nam sinh kia. Gương mặt đẹp trai, phong thái cao quý, thái độ đối với người khác cũng cho thấy hắn được giáo dục rất tốt.
Người này là ai?
Tuy mọi chuyện xem như đã được giải quyết, nhưng việc cậu ta cứ tự nhiên gọi Diệp Nại là "Tiểu Nại", chẳng hiểu vì sao lại trở thành cái gai trong lòng Tang Linh, khiến cô khó chịu vô cùng.