Chuyện lớn như vậy, nàng không thể tùy tiện suy đoán được. Hơn nữa, Lý Vọng có ý định tăng cường quan hệ với Lạc Dương, hai nhà Tạ - Lý liên hôn không thể thiếu sự thúc đẩy của Lý Vọng. Lý Vọng như vậy, Lý Thiện hẳn là cũng sẽ có băn khoăn của y.
Giờ nàng có lo lắng thì cũng chỉ là lo xa thôi, thế là Yểu Yểu tạm thời gạt bỏ những suy đoán trong đầu đi.
Mấy ngày nay, Tân Trúc và Mộc Lan cũng đã tìm hiểu được không ít chuyện của Lý phủ, đều đã báo cáo lại hết cho Trịnh ma ma. Bà cũng không lười biếng, vừa chọn ra những điều hữu ích để nói cho cho Yểu Yểu nghe về các mối quan hệ trong phủ, vừa giúp Yểu Yểu vấn một búi tóc kiểu phi thiên.
Cổ Yểu Yểu thon dài xinh đẹp, kiểu tóc phi thiên càng tôn lên vóc dáng thon thả của nàng. Khoác lên người một chiếc áo đan bích sa tay rộng, lộ ra đường cong yểu điệu, trông như thể tiên nữ hạ phàm. Nàng vốn đã xinh đẹp, Trịnh ma ma cũng không cần phải trang điểm đậm như ngày đại hôn, chỉ cần vẽ lông mày rồi điểm chút son môi cho nàng là đủ rồi.
Hôm nay nàng phải lấy thân phận nàng dâu mới để đi gặp Tiền phu nhân. Tuy rằng theo lễ thì Lý Thiện cũng nên có mặt, nhưng không tìm thấy y thì đành thôi vậy.
Yểu Yểu ở phía tây của Lý phủ, viện của Tiền phu nhân lại nằm ở phía đông. Đi qua một con đường dài đến đông phủ, bên trong truyền ra tiếng cười nói rôm rả.
Lý a thẩm đi vào thông báo, tiếng cười bên trong cũng dừng lại, Yểu Yểu được mời vào trong.
Trong phòng nhìn qua có ba người, Tiền phu nhân ngồi trên giường đất trải đệm gấm. Mặc kệ trước đó bà ấy bất mãn với Tạ gia như thế nào thì hôn lễ cuối cùng cũng đã hoàn thành, tâm trạng bà ấy cũng khá tốt, khóe miệng mang theo ý cười.
Không chỉ vậy, nhi tử của bà ấy lại không hề có tình cảm gì khác với Yểu Yểu, mới ngày tân hôn thứ hai mà đã một mình đến gặp bà ấy rồi vội vàng đi làm việc.
Tiền phu nhân nhìn Yểu Yểu, cũng không hề có ý định bắt bẻ nàng, bèn nói: "Lại đây gặp người đi."
Bên trái là một phụ nhân cùng tuổi, họ Lâm, mặt hơi gầy, gò má cao. Hôm qua Yểu Yểu đã gặp bà ta trong nhóm thân thích của Lý gia rồi.
Tiền phu nhân nói: "Vị này là Lâm thị, là biểu muội của biểu dượng ngươi. Ngươi cứ gọi biểu cô mẫu là được."
Mấy ngày đến Tịnh Châu, Tiền phu nhân đã gặp mặt không ít thân thích của Lý phủ, bà ấy đặc biệt thân thiết với Lâm thị.
Trước kia ở Lạc Dương, chủ mẫu thế gia đều chê bà ấy không đủ tư cách, thế nhưng trước mặt Lâm thị, Tiền phu nhân lại nếm được cảm giác làm người bề trên như các phu nhân thế gia kia, làm sao bà ấy có thể không thích được cơ chứ.
Bà ấy bày ra dáng vẻ này, Lâm thị cũng tiếp lời, đứng dậy chào hỏi nàng dâu mới vào cửa. Bởi vì hôm qua đã được nhìn thấy vẻ đẹp của Yểu Yểu, hôm nay bà ta cũng không còn quá ngạc nhiên nữa.
Bên cạnh Lâm thị còn có thêm một vị cô nương nữa, có bảy phần giống Lâm thị. Đây là nữ nhi của bà ta - Phương Xảo Nương, xét tuổi tác thì nàng ta sinh cùng năm với Yểu Yểu, chỉ nhỏ hơn Yểu Yểu hai tháng.
Lâm thị có ý có tứ mà nói: "Xảo Nương mà có được một mối hôn sự như tướng quân thì ta chết cũng không còn gì hối tiếc."
Gò má Phương Xảo Nương đỏ ửng, dường như có chút chột dạ, liếc mắt nhìn Yểu Yểu một cái.
Yểu Yểu chỉ coi như không nhìn thấy.