Chương 10

Chương 10

Nghĩ vậy, Tiền phu nhân không khỏi đắc ý, cười nhạo nói: "Con trai ta lập công lớn, muốn cô nương nào mà không có, cũng không nhất thiết phải chọn trong số con gái Tạ gia các ngươi."

"Nhưng mà ta nghe nói là nếu muốn nạp thϊếp thì nên chọn nhưng cô nương có dung mạo như vậy."

Nói xong, bà ấy nhìn chằm chằm Tạ Yểu Yểu, mong được nhìn thấy một tia tức giận, mất mặt từ trên mặt nữ tử này.

Yểu Yểu quả thật đã ngẩng đầu lên, nhưng dường như lại là thở phào nhẹ nhõm. Trong mắt nàng cũng đều có thêm vài phần nhu hòa.

Ngay sau đó, Lư phu nhân tức giận đến bật cười, quát lớn: "Lời này của Tiền phu nhân cực kỳ không ổn. Ta đến là để bàn hôn sự giữa hai nhà, chứ không phải muốn con gái ta làm thϊếp! Mà vốn dĩ, phu nhân cũng không nên nói về chuyện thân phận với ta."

Lúc này, Tiền phu nhân mới phản ứng lại. Mấy ngày nay bà ấy thật sự quá đắc ý mà quên mất bản thân cũng bị người ta chê bai thân phận bất chính. Quả thực chính là hại địch tám trăm mà tự tổn thương mình một ngàn, không đáng chút nào.

Bà ấy hối hận, muốn vãn hồi lại, nhưng nhất thời nghẹn lời: "Ta, ta..."

Lư phu nhân không muốn nghe bàng biện giải, đứng dậy nói: "Nếu Lý gia đã chướng mắt nhà ta như vậy, cũng không cần phải nhục nhã chúng ta như thế, ta đây xin cáo từ."

Tiền phu nhân vội vàng nhìn về phía Yểu Yểu, không phải nàng muốn gả vào Lý gia sao…

Yểu Yểu cũng đứng dậy theo Lư phu nhân, vòng eo uyển chuyển nhẹ nhàng bái một cái. Quả thật là trông vừa lễ phép lại đẹp mắt, chính là không nói một lời, cũng muốn cáo từ.

Tiền phu nhân: "..."

Cũng chính là ngày này, Trung thư tỉnh phát chỉ, Lý Vọng được phong làm Khánh Viễn Hầu, Lý Thiện được phong làm An Bắc Hầu, tổng quản quân sự Tịnh Châu. Ngoài ra, còn ban nhà cửa cùng ruộng tốt, vô số vàng bạc.

Lý gia một nhà mà có đến tận hai vị hầu gia, quả thật là vinh quang vô cùng.

Kết thúc yến tiệc trong cung, Lý Vọng trở lại Lý phủ. Vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy thê tử đến nghênh đón mình, không ngờ cửa nhà lại trống không. Ông ấy suy nghĩ một chút, mới gọi Lý a thẩm: "Tâm tình phu nhân không tốt sao?"

Lý a thẩm khoa tay múa chân một hồi: "Ban ngày có phu nhân Tạ gia đến, xảy ra chút chuyện rất không vui."

Sau đó Lý a thẩm lại kể rõ sự tình, Lý Vọng cũng đã hiểu rõ, mới đi đến tây sương phòng. Vừa bước vào cửa là đã nhìn thấy Tiền phu nhân đang để hạ nhân ấn đầu cho mình, còn bà ấy thì kêu to "ai da ai da" liên hồi.

Lý Vọng: "Đau dữ dội thế cơ à? Có cần mời lang trung không?"

Tiền phu nhân lập tức oán giận với Lý Vọng: "Là ngươi bảo ta tiếp kiến người nhà họ Tạ. Mấy người kia quả thật là mắt mọc trên trời, ngươi có biết bọn họ cười ta là thϊếp không hả! Vậy mà ngươi còn muốn cho nhi tử cưới nữ nhi nhà bọn họ?"

Cũng không sửa lại một phen vu khống không phân trắng đen của thê tử, Lý Vọng vén áo ngồi xuống, nói: "Không phải là bà vẫn không thích thế gia lạnh nhạt sao, chờ Đại Lang cưới nữ nhi nhà họ Tạ, bà cũng coi như là có thể ngẩng đầu rồi mà."

"Hơn nữa, nhà ta hiện nay không giống trước kia, không thể cứ thế mà một mình một đường được, nếu không sẽ luôn bị người ta nhắm vào, cũng nên có chút thân phận mới yên tâm. Tạ gia có nội tình thâm hậu, có cái mà chúng ta cần lúc này."