Chương 4

Sau vài lần “tình cờ” như thế, quả nhiên Vương Dung đã chủ động bắt chuyện, thỉnh thoảng còn sai người gửi thư đến Đường phủ.

Từ đó, nàng không cần phải ra ngoài tìm hắn nữa.

Đường Gia Ngọc vô cùng hài lòng với tiến triển trong “kế hoạch chọn phu quân” của mình.

Còn vị biểu ca thanh mai trúc mã có tính chiếm hữu mãnh liệt Khương Quân kia, nàng tạm gác sang một bên đã.

Dù sao thì Vương Dung cũng là công tử nhà Tiết độ sứ U Châu, thân phận tôn quý, chưa chắc đã hợp với nàng.

Nàng còn phải kế thừa gia nghiệp, mọi việc chưa đến bước cuối cùng, tốt nhất không nên hấp tấp mà đánh rắn động cỏ.

Trong phòng, khi nghe tiểu thư nói muốn đích thân đến sứ viện U Châu, mọi người đều kinh ngạc.

Chẩm Xuân và Chiết Hạ liếc nhau, vội tiến lên khuyên ngăn: “Tiểu thư, không thể được đâu. Chỉ là một con chim nhỏ, cứ để Vương phủ sai người đến huấn luyện là được, cớ chi người phải tự thân đi?”

“Đúng đó, bên ngoài đang loạn.”

Chiết Hạ chưa nói hết câu thì bỗng dừng lại.

Đường Gia Ngọc còn chưa kịp hỏi thì Trảm Thu đã cau mày: “Loạn gì cơ?”

Bên cạnh Đường Gia Ngọc có bốn nha hoàn thân cận: Chẩm Xuân, Chiết Hạ, Trảm Thu và Trâm Đông.

Bốn người ấy luôn theo hầu nàng, ăn mặc còn tinh xảo hơn cả tiểu thư của những gia đình thường dân.

Trong đó, Trảm Thu là người trầm tĩnh nhất.

Nghe Chiết Hạ buột miệng, nàng lặng lẽ, sải bước ra cửa.

Đúng lúc ấy, một tiểu tư chạy vào.

Tuyết ngoài kia rơi dày đặc nhưng hắn vẫn bước đi vững vàng, chạy một mạch không hề thở gấp: “Không hay rồi! Hổ Lang doanh đã tiến vào nha thành, thay toàn bộ lính gác! Nghe nói Tiết độ sứ đã qua đời, tạm thời để Ngụy Thành Quân thay thế.”

Trảm Thu nhíu mày, ánh nhìn sắc bén không giống dáng vẻ của một nha hoàn tầm thường: “Ngụy Thành Quân ư?”

“Sứ viện rõ ràng đã có thiếu chủ, cớ sao lại để người nhà họ Ngụy tạm nắm quyền?”

Chẩm Xuân đáp lời: “Ngụy phu nhân là muội muội của Tiết độ sứ, nhà họ Ngụy xưa nay vẫn trung thành. Thiếu tướng Ngụy Thành Quân lại được ngài xem như con ruột. Nay thiếu chủ không có mặt trong thành, e Tiết độ sứ sợ có kẻ thừa cơ làm loạn nên mới giao quyền tạm thời cho thiếu tướng.”

Thiên tử ở Trường An, còn nha binh ở Ngụy phủ, ấy chính là cục diện hiện nay.

Hoàng đế Đại Tề tuy là thiên tử, song sau hai lần nam tiến, quốc vận đã suy yếu, lệnh vua chẳng vượt khỏi được Trường An.

Các Tiết độ sứ ở khắp nơi nhân danh triều đình tuần tra, lâu dần đều nắm trọn binh quyền trong tay, chẳng còn tuân mệnh triều đình nữa, thế lực ngày càng bành trướng.