Nàng ngẫm nghĩ chốc lát rồi ánh mắt chợt sáng, lên tiếng: “Chuẩn bị xe, ta muốn đến sứ viện U Châu, đích thân hỏi Vương lang.”
“Vương lang” trong miệng nàng chính là thiếu chủ U Châu, Vương Dung.
Nhà họ Vương năm đời làm tướng, tổ phụ hắn là Vương Tấn, nhờ một cuộc binh biến mà trở thành Tiết độ sứ U Châu.
Vương Tấn vốn là người biết giữ lễ nghĩa, lại có dung mạo tuấn tú nên rất được Tề Tuyên Tông yêu quý, thậm chí còn cưới được công chúa Thọ An.
Nhờ có huyết thống hoàng thân quốc thích, giữa đám phiên trấn loạn lạc, nhà họ Vương hiển hách khác thường.
Vương Dung là cháu đích tôn của Vương Tấn và công chúa Thọ An, đồng thời là trưởng tử của Tiết độ sứ U Châu đương nhiệm.
Hắn có dung mạo như ngọc, khí chất tựa gió mát trăng thanh, từ nhỏ đã thông minh hơn người, vừa sinh ra đã được triều đình ban thưởng.
Hắn là tài tử trong hàng tài tử, là rể quý trong mắt bao nhà quyền quý, nghe nói còn là đối tượng liên hôn mà nhiều tiểu thư Trường An ngưỡng mộ.
Đường Gia Ngọc gặp Vương Dung hoàn toàn là ngẫu nhiên.
Hôm ấy, cũng như hôm nay, nàng nổi hứng muốn ra ngoài mua bánh canh nhà họ Lý.
Khi đến phố Vũ Uy thì bị đám đông cản lại, hỏi ra mới biết Tiết độ sứ Hà Đông, Lý Kế Kham mời thiếu chủ U Châu đến Tịnh Châu làm khách, hôm đó chính là ngày Vương Dung vào thành.
Bên cạnh hắn là đội binh sĩ cao lớn oai nghiêm, còn Vương Dung thì ngồi trong xe, dáng người cao gầy, sắc mặt tựa ánh trăng lạnh, quanh thân toát ra vẻ u sầu trầm tĩnh.
Đường Gia Ngọc chỉ ngẩng đầu thoáng nhìn đã kinh ngạc như gặp thần tiên, từ đó ngày đêm mong nhớ, quyết tâm phải khiến Vương Dung trở thành phu quân của mình.
Nàng biết, ắt sẽ có người nói nàng không tự lượng sức.
Nhà họ Đường tuy có chút tiền tài, song xét về thân phận, khác biệt chẳng như một trời một vực.
Vương Dung là ai chứ, sao có thể để mắt tới nữ nhi nhà thương nhân?
Nhưng Đường Gia Ngọc một mực tin rằng nàng là người đặc biệt.
Nàng thông minh lại kiều diễm, từ thuở bé đến nay, bất kể là nam hay nữ, hễ ai gặp qua đều sinh lòng yêu mến nàng.
Chưa từng có việc gì nàng muốn mà lại không làm được.
Bởi thế, Đường Gia Ngọc tin chắc rằng Vương Dung ắt sẽ yêu nàng.
Với niềm tự tin tuyệt đối vào sức hấp dẫn của bản thân, nàng không ngần ngại tìm đến những nơi Vương Dung thường lui tới để “tình cờ gặp gỡ”, ai khuyên can cũng chẳng nghe.