Chương 29

Phu tử bắt nàng sao chép đủ loại dị thú kỳ lạ, lặp đi lặp lại chỉ vài mẫu. Vẽ xong còn phải viết cảm nghĩ, vô cùng chán ngán. Ban đầu nàng còn chăm chỉ nhưng sau khi gặp Vương Dung trên phố, tâm trí đã xao động, môn học cũng vì thế mà bỏ dở. Mãi đến khi thấy bản gốc Lăng Vân đồ, nàng mới bừng tỉnh.

Lúc học vẽ, nàng đã thấy phụ thân và phu tử có điều giấu giếm, giờ nàng mới hiểu ra. Những mẫu dị thú phu tử bắt nàng vẽ chính là từng phần của Lăng Vân đồ, chỉ tách nhỏ để nàng không nhận ra. Bắt nàng viết cảm nghĩ, phụ thân mỗi ngày đều hỏi nàng học được gì… tất cả đều là muốn nàng vô tình tìm ra cách giải mã rồi nói cho bọn họ biết.

Lăng Vân đồ không có lấy một chữ, chỉ dùng mây lành làm nền, bên trên vẽ các dị thú. Nếu không có tiêu đề, nàng còn tưởng là một bức tranh cho trẻ con. Khó trách Lý Kế Kham bao năm vẫn không giải được, đúng là kỳ quặc.

Nàng không hiểu Lăng Vân đồ có nghĩa gì nhưng Vương Dung từng nói nó có thể giúp chủ nhân đoạt thiên hạ, lại được đặt trong tã lót của nàng từ thuở lọt lòng, chứng tỏ quan trọng vô cùng với hoàng thất Đại Tề.

Còn thư tay của Vương Chiêu nghi không chỉ là di vật của mẫu thân, mà còn là bằng chứng duy nhất xác thực thân phận nàng.

Nàng tuyệt đối không thể ở lại Hà Đông đợi chết. Nàng phải đến Trường An, tìm lại người thân thật sự. Nhưng chỉ một mình nàng thì không đủ, phải mang theo Lăng Vân đồ và thư của Vương Chiêu nghi thì triều đình mới tin và tiếp nhận. Song Lý Kế Kham nào dễ dàng giao bản chính cho nàng? Càng đáng lo hơn, thư của Vương Chiêu nghi hiện ở đâu, nàng cũng không biết.

Đường Gia Ngọc đang mãi suy nghĩ, động tác có phần chậm lại, các nha hoàn cũng chẳng dám thúc giục. Bỗng một tiếng ngọc va chạm vang lên, rèm châu bị vén lên, Khương Thiền sắc mặt khó coi, chẳng đợi bẩm báo đã sầm mặt bước vào.

“Sao còn chưa trang điểm xong? Người quên hôm nay là ngày gì sao? Khách khứa đã đến đông đủ, vậy mà vẫn chưa thấy người đâu. Không sợ để họ chê cười à?”

Khương Thiền không hỏi nguyên do, vừa vào đã mắng xối xả. Nếu là ngày thường, Đường Gia Ngọc ắt sẽ nhận lỗi, dù sao Khương Thiền vì chăm sóc nàng mà lỡ dở cả đời, ân tình ấy sâu nặng như mẫu thân.

Nhưng giờ nghĩ đến chuyện Khương Thiền vì nử nhi mình mà lừa nàng rời khỏi Đường phủ, Đường Gia Ngọc chỉ thấy lạnh lẽo.