Trong lòng nàng nóng như lửa đốt. Nàng không biết Trâm Đông có thể cầm chân truy binh được bao lâu. Một khi nàng ta thất thủ, Ngụy Thành Quân phát hiện nàng không có trong mật đạo, tất sẽ quay lại phủ Tiết độ sứ lục soát. Đến lúc đó muốn chạy cũng không kịp.
Không biết có phải vì quá căng thẳng mà sinh ảo giác hay không, nàng cứ cảm thấy nơi này dường như mình từng đến. Tựa hồ nhớ mang máng phía tây có một chuồng ngựa lớn. Trong tình thế không còn lựa chọn nào khác, Đường Gia Ngọc quyết định tin vào trực giác.
Nàng chạy về phía tây viện, quả nhiên nhìn thấy một chuồng ngựa rộng lớn. Trong đó nuôi toàn tuấn mã cao lớn, dù nàng không am hiểu cũng nhận ra đây đều là ngựa quý. Nghe nói Lý Chiêu Kích yêu chiến mã như mạng, mỗi năm đều đích thân đến trại ngựa Đại Bắc tuyển chọn. Xem ra lời đồn không sai, những con ngựa này hẳn đều là bảo mã của hắn.
Một mã phu đang quay lưng, bỏ cỏ vào máng. Đường Gia Ngọc liếc thấy chiếc xe chất đầy cỏ bên cạnh, nàng nhẹ nhàng chui vào trong đống cỏ khô. Ngụy Thành Quân đã gϊếŧ sạch thân tín của Lý Kế Kham, kể cả nô bộc nuôi ngựa nhưng hắn ta lại tiếc những con ngựa quý của Lý Chiêu Kích nên việc chăm ngựa giao cho một người tên Hoắc Chinh. Cho ngựa ăn xong, Hoắc Chinh lại đẩy xe cỏ vào tiếp.
Hắn ta quay lại, thân hình khựng nhẹ rồi như không có gì bất thường mà tiếp tục đánh xe đi. Trong nha thành luôn có kỵ binh tinh nhuệ đóng quân, mà có kỵ binh tất phải có cỏ. Việc vận chuyển cỏ vừa nặng nhọc vừa không danh lợi, đám thân binh kiêu ngạo chẳng ai muốn làm nên rốt cuộc đều đổ lên đầu Hoắc Chinh - kẻ không được cấp trên coi trọng.
Một ngàn kỵ binh của Lý Kế Kham đã bị điều tới U Châu, hiện trong nha thành chỉ còn Hổ Lang doanh của Ngụy Thành Quân, hơn năm trăm người. Ngựa giảm, cỏ dùng cũng không tương ứng như trước. Hoắc Chinh phân cỏ xong vẫn dư một lượng lớn, bèn đánh xe rời nha thành qua cổng Khải Hạ.
Đường Gia Ngọc trốn trong đống cỏ, âm thầm nhẹ nhõm. Nàng đã đoán đúng: Lý Chiêu Kích yêu ngựa, người được giao việc nuôi ngựa tất là tâm phúc, Ngụy Thành Quân không giữ lại họ nên tên mã phu kia chắc chắn là người ngoài.
Xe cỏ chất cao như núi, dù phủ Tiết độ sứ có nuôi nhiều ngựa thì lượng cỏ này vẫn quá dư, chứng tỏ hắn ta chuyên vận chuyển, còn phủ Tiết độ sứ chỉ là trạm dừng. Trong nha thành toàn thân tín của Ngụy Thành Quân, kẻ như hắn ta chắc chắn phải sống trong nội thành.