"Thôi được rồi, được rồi…" Hà Kiến Minh không chịu nổi chuyện xấu của mình bị lôi ra nói, bèn gói hai cái bánh bao rồi gọi Đàm Gia: "Đi thôi, con đi cùng dượng cho khuây khỏa cũng tốt."
Đàm Gia đành phải cầm theo một ly sữa đậu nành, lững thững đi ra ngoài, ngồi lên chiếc xe máy điện của dượng.
Cửu Giang là một thành phố có không khí văn hóa đậm đà, không quá phát triển nhưng lại yên bình và tuân thủ pháp luật, rất thích hợp để sinh sống.
Nói đến việc xây dựng pháp chế cho thành phố, cả ba người nhà họ Đàm đều là những người góp sức.
Đàm Minh là thành viên của đội cảnh sát hình sự thành phố, Đàm Tuyết Hồi là bác sĩ tâm lý cho phụ nữ và trẻ em, còn Hà Kiến Minh thì từ cảnh sát khu vực chuyển sang làm hòa giải viên cộng đồng, công việc chính là giúp đỡ mọi người từ người già trăm tuổi đến trẻ sơ sinh giảm bớt mâu thuẫn, tăng thêm hạnh phúc gia đình.
Lần này, ông ấy phải hòa giải mâu thuẫn hôn nhân cho một cặp vợ chồng trung niên, người đệ đơn là một phụ nữ bốn mươi bảy tuổi, sống trong khu tập thể cũ của nhà máy thủy tinh.
Căn nhà một phòng khách hai phòng ngủ không đủ chỗ cho nhiều người đứng, Đàm Gia vừa uống sữa đậu nành vừa đứng chờ ở cửa, tay vẫn không ngừng nhào nặn một cục bột.
Bên cạnh còn có một đám người hiếu kỳ, tay bưng bát mì vừa húp sùm sụp vừa hóng chuyện, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô gái lạ mặt ăn mặc thời thượng không hề ăn nhập với nơi này.
"Bà La Mai Tâm này cũng gan thật, còn mời người đến nghe chuyện xấu trong nhà mình."
"Là do Vương Dũng không biết xấu hổ! Chuyện đã đồn đến tận trường của con gái út nhà ông ta rồi, bà La chắc chắn muốn ly hôn để giành quyền nuôi con."
"Đáng lẽ phải gọi cả chị dâu của bà ta đến đây, cả hai đều là đồ không biết xấu hổ!"
"Người ta đã bỏ đi rồi, gọi về chỉ thêm bực mình thôi."
Đàm Gia không hứng thú với chuyện yêu hận tình thù của những người trung niên, nghe được nửa chừng thì đi vứt ly sữa, lúc quay lại thì vừa hay nghe thấy một tiếng gầm giận dữ phát ra từ trong phòng.
"Ông ta đúng là đồ đê tiện! Lúc trẻ thì thích mấy đứa ít tuổi, đến năm mươi tuổi lại bảo thích người lớn tuổi hơn. Thích thì cứ thích đi, đằng này lại chuyên nhè vào chị dâu tôi mà léng phéng! Nửa đêm còn vào nhà vệ sinh gửi tin nhắn thoại cho chị dâu, bảo là nhớ chị ấy đến đau ngực đau cả mông!"
Đám người hóng chuyện bên ngoài phá lên cười.
"Chắc không chỉ đau mông đâu nhỉ…"
Đàm Gia: "…"