Trương Ý Trì, một phú nhị đại, tỉnh lại sau cơn hôn mê, nhìn thấy căn phòng cổ kính và những người mặc trang phục cổ xưa.
Anh kinh ngạc: “Tôi du hành xuyên thời gian sao?”
“Không phải, anh rơi xuống nước và được cứu.”
Trương Ý Trì: ???
“Theo quy định của dân tộc Miêu, anh phải đền ơn cứu mạng bằng thân thể của mình (lấy thân báo đáp). Anh nên ở lại làm con rể làng Miêu sau này!”
Trương Ý Trì: ???
“Mai Mai nhà tôi rất cường tráng, có thể làm việc, chiến đấu và ca hát! Nó còn học đại học nữa! Anh có được một cơ hội tốt, anh không biết sao?”
Trương Ý Trì: ???
Trương Ý Trì: Đã đến lúc nói với họ rằng hôm nay là kỷ niệm 100 năm thành lập Đảng Cộng sản Trung Quốc và chúng ta không thể có hôn nhân sắp đặt.
Nhưng nửa năm sau… Trương Ý Trì ôm đùi cô gái mạnh mẽ Long Hướng Mai: Thật tuyệt khi có một ông chủ lớn bảo vệ mình! Tóm lại là tuyệt vời!
Ý nghĩa: Tấn công thoát nghèo, quyết tâm tiến hành!
Truyện thuộc thể loại “sủng phu” - tôn trọng và yêu thương chồng, cho thấy mối quan hệ vợ chồng bình đẳng, cùng nhau vượt khó.
-------------- PC: Tui chọn bộ này vì vô tình xem một list review truyện và bộ này nằm trong những bộ được đánh giá là hay nhưng không có nhiều người đọc. Thực ra chỉ dài khoảng 100c nên t đọc sơ qua và quyết định chọn.
Đúng là khá kén người đọc.
Tuy tác giả viết hay nhưng chủ yếu miêu tả cảnh vật, nội tâm nhiều, không quá nhiều thoại, nên có thể có nhiều người không thích đọc.
--- Nữ chính là cô gái thế hệ gen Z, thuộc lứa 2k, đang học hành thì mẹ bệnh nặng phải về chăm sóc nhưng còn phải nghĩ cách kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ. Nhà nghèo, ngôi làng cô ở cùng hẻo lánh, nghèo nàn. Nhưng vì còn phải chăm sóc cho mẹ nên cô bé cũng chẳng thể bỏ lên thành phố làm việc kiếm tiền được. Dù tài năng nhưng hoàn cảnh lại làm cô điêu đứng.
Nam chính thuộc lứa 9x là một phú nhị đại, đúng chuẩn "con nhà người ta" trong mắt mọi người. Nhưng toàn bộ kỳ vọng của gia đình đặt hết lên đôi vai ấy, khiến anh mệt mỏi dần bước chân vào trầm cảm: "Hai mươi lăm tuổi, tôi chưa từng được ăn KFC". Một câu nói đơn giản nhưng chất chứa trong đó bao nhiêu áp lực thì không ai biết.
Hai con người đầy mệt mỏi ấy vô tình gặp nhau, như những tia sáng soi rọi cho nhau trên con đường đen tối vẫn còn không biết lối ra.
--- Bao giờ làm xong tui sẽ làm một bài review về bộ này, thực sự rất nhiều cảm xúc, kiểu đâu đó thấy mình trong đó ấy.