Chương 48: Theo dõi

Mộc Xuân: “Nô tỳ điều tra được căn nhà trong hẻm Liễu Hưng ở Đông Nhai đứng tên một thương nhân thường đi khắp nơi, còn căn nhà ở Dao Lâm Phường là… tư gia của cữu phụ Hầu gia.”

Trưởng công chúa An Thành muốn nghe rõ hơn, nhưng Thẩm Chi Chi thì không muốn nữa. Nàng trợn đôi mắt tròn xoe, bắt đầu gặm tay mình.

Gần đây Thẩm Chi Chi phát hiện ra rằng bản thân dường như rất thích các hành động trẻ con, chẳng hạn như gặm tay. Điều này thậm chí còn khiến tư duy của nàng dần quay về bản tính ngây thơ của một đứa trẻ.

Trưởng công chúa An Thành hơi cúi mắt xuống, hỏi: “Hai nơi đó đều do những ai ở?”

Mộc Xuân: “Nô tỳ điều tra được căn nhà trong hẻm Liễu Hưng ở Đông Nhai đứng tên một thương nhân thường đi khắp nơi, còn căn nhà ở Dao Lâm Phường là… tư gia của cữu phụ Hầu gia.”

Trưởng công chúa An Thành trầm ngâm: “Bề ngoài, hai nơi này không có gì đặc biệt…”

Ở bên, Thẩm Chi Chi chu môi, nhe ra cái miệng không răng.

[Nơi này đúng là trong tối có mưu đồ đây!]

[Còn cữu phụ của Thẩm Vạn Kỳ cũng chẳng phải người tốt đẹp gì!]

[Kiếp trước kẻ hãm hại Khang Vương cữu cữu cũng có ông ta góp phần!]

[Ông ta còn bảo con gái mình… Thôi, không nghĩ nữa, không thấy thì không phiền lòng.]

Trưởng công chúa An Thành đang chăm chú lắng nghe: “…”

Dù Thẩm Chi Chi không nói hết, nhưng Trưởng công chúa vẫn ghi nhớ hai người này, gồm cả cữu phụ của Thẩm Vạn Kỳ và con gái ông ta.

“Người được phái đi ám sát Vân Vũ Nhu thế nào rồi?”

Mộc Xuân mím môi: “Đều thất bại cả.”

Trưởng công chúa An Thành cau mày: “Toàn bộ đều thất bại?”

Mộc Xuân gật đầu: “Ám vệ nói rằng Vân Vũ Nhu rất kỳ lạ. Những lúc nguy hiểm, nàng ta luôn có thể hóa giải. Khi thì đột ngột biến mất, lúc thì ám vệ gặp phải tình huống bất ngờ…”

Cứ như thể ông trời đang cố tình bảo vệ nàng ta vậy.

Sắc mặt Trưởng công chúa An Thành trở nên nghiêm trọng. Đây là điều thị không ngờ tới.

[Vì nàng ta là nữ chính nguyên tác mà, Thiên Đạo tất nhiên sẽ âm thầm bảo vệ, cố gắng để mọi thứ đi theo hướng của nguyên tác…]

Trưởng công chúa An Thành cũng phần nào đoán ra. Điều này có lẽ tương tự như việc thị không thể nói ra những điều đã nghe được từ tiếng lòng của Chi Chi.

Trưởng công chúa An Thành vốn nghĩ rằng Thẩm Vạn Kỳ phải vài ngày nữa mới về, nhưng không ngờ ngay chiều hôm đó đã có tin báo từ tiền viện rằng Hầu gia đã trở về.