Bạn thân của Hứa Ninh là một biên kịch tuyến 18. Để tìm cảm hứng viết kịch bản, cô ấy đã lên mạng yêu đương với một người, đến lúc hẹn gặp lại thấy phiền quá, thế là đẩy luôn cho Hứa Ninh. Bạn thân: “ …
Bạn thân của Hứa Ninh là một biên kịch tuyến 18. Để tìm cảm hứng viết kịch bản, cô ấy đã lên mạng yêu đương với một người, đến lúc hẹn gặp lại thấy phiền quá, thế là đẩy luôn cho Hứa Ninh.
Bạn thân: “Tớ tìm cho cậu một anh người yêu rồi nhé, dùng ảnh cậu, thông tin cũng là của cậu luôn đó!”
Hứa Ninh: “Cho hỏi tụi mình yêu nhau được bao lâu rồi?”
Bạn thân: “Một tháng rồi!”
Hứa Ninh quyết định ra mặt để từ chối cuộc tình trên mạng này. Ai ngờ vừa gặp đã thấy một anh chàng cao mét tám tám.
Tiếp tục yêu đương cũng... Chẳng sao cả.
Anh chàng đẹp trai thế này, xứng đáng mà!
Sự thật chứng minh, đối tượng bạn thân tìm cho cô đúng là không tệ, chỉ hơi nhút nhát thôi.
Ôm một cái, anh liền đỏ mặt.
Hôn anh một cái, anh còn không dám thè lưỡi.
Hứa Ninh bắt đầu nghi ngờ, có khi nào anh biết cô không phải là cô bạn thân kia không?
Đau đầu ghê, vì rõ ràng người anh thích là bạn thân cô mà.
Để giữ chút mặt mũi cho mình, sau khi cảm thấy chán rồi, Hứa Ninh đã chủ động chia tay.
Ngày hôm sau, Hứa Ninh gặp lại bạn thân và chồng cô ấy.
Bạn thân: “Xin lỗi nha bảo bối, nghe nói lần trước cậu với anh ấy gặp mặt thất bại, nên tớ lại dùng thông tin của mình để nói chuyện với ảnh. Bọn tớ hợp nhau lắm luôn, vừa mới đi đăng ký kết hôn rồi đó!”
Hứa Ninh: “?”
Hai người tình cảm thế thì hôm qua cô chia tay ai vậy?
...
Sau khi bố mẹ ly hôn, Lục Hoài Chi sống một mình, rất ít khi liên lạc với người nhà.
Ba tháng trước bố anh bất ngờ tìm tới, nói con gái của mẹ kế vừa đậu đại học, lại học cùng trường với anh, nhờ anh chăm sóc một chút.
Lục Hoài Chi biết rất ít thông tin về cô em gái này, chưa từng gặp mặt, chỉ biết biệt danh của cô.
Nghĩ đến chút quan hệ họ hàng này, anh cũng gật đầu đồng ý.
Chăm sóc một đứa em thôi mà, có gì khó đâu.
Chỉ là... Lục Hoài Chi phát hiện cô em này cũng quá thiếu cảm giác an toàn rồi.
Ăn cơm phải có người đi cùng, đi dạo phố cũng phải có người bên cạnh, đến ngủ cũng phải kè kè bên người!
Nửa đêm cô còn leo lên giường anh, bàn tay nhỏ chui vào trong áo anh.
Lục Hoài Chi: “!”
Anh có cảm giác hình như cô em này có ý với mình.
Mà chết ở chỗ... Anh cũng vậy.
Sau một đêm suy nghĩ, Lục Hoài Chi quyết định phải nói rõ với bố.
Vừa về đến nhà đã thấy trên sofa có một cô bé xinh xắn tươi rói, còn chớp chớp mắt với anh:
"Anh ơi! Em đậu đại học bên Mỹ rồi, không học trường anh nữa đâu! Quên nói với anh mất!"
Lục Hoài Chi: “?”
Đây mới đúng là em gái anh...
Vậy đêm qua... Người trên giường anh là ai?