Chương 9

Đang đau đầu không biết đặt tên cho loại “thuốc kí©ɧ ŧìиɧ của Omega” ra sao, vừa lúc ngó thấy hộp Cisaprid trên bàn, cô liền vỗ trán một cái, bịa ra cái tên “Cisazinel” cho xong chuyện.

Lời giải thích này đủ để qua mặt Long Vận, nhưng lại chẳng thể giấu nổi Bối Khả Thu.

Cô chỉ lạnh lùng nhìn Kha Vũ, trong lòng sáng tỏ như gương. Thuốc kí©ɧ ŧìиɧ rõ ràng là Kha Vũ cố ý bỏ vào, mục đích là muốn mượn vết cắn đánh dấu vĩnh viễn để trói buộc cả cuộc đời cô. Còn việc tại sao đột nhiên ra mặt bênh vực, tám phần là vì nhận ra được sự đề phòng của cô, nên mới muốn xóa tan nghi ngờ bằng cách này.

Bối Khả Thu dễ dàng tự thuyết phục bản thân, tự tin cho rằng mình đã nhìn thấu toàn bộ sự gian trá “có logic” ấy.

Khi Long Vận rời khỏi phòng ngủ của Bối Khả Thu, Kha Vũ mới thở phào nhẹ nhõm đôi chút.

Nhưng ánh mắt ngập đầy oán hận sau lưng kia khiến hơi thở vừa kịp ra lại nghẹn tắc trong cổ họng, không dám rơi xuống phổi.

Theo lẽ thường, cô nên nhập vai nguyên chủ, giả vờ tò mò hỏi Bối Khả Thu vì sao đột nhiên tức giận như vậy, rồi thuận thế giở vài chiêu dỗ dành. Dù hiện tại Bối Khả Thu chưa chắc chịu tin, thì cô cũng phải diễn tròn vai, tuyệt đối không để lộ bất kỳ sơ hở nào.

Nhưng vừa nghĩ đến việc, chỉ mười mấy phút trước thôi, trong mắt Bối Khả Thu, cô có lẽ vừa mới vì một đoạn kịch bản say rượu mà bị “nguyên chủ” vung dao chém chết, thì Kha Vũ thế nào cũng chẳng thể diễn nổi.

Cô cắn chặt răng, quay đầu đi, gượng cười đầy căng thẳng: “Vậy... em về trước nhé, chị nghỉ ngơi cho tốt.”

Đôi mắt Bối Khả Thu lạnh lẽo như phủ một lớp sương dày.

Bàn tay đã đặt lên nắm cửa, Kha Vũ vốn định xoay một cái để bỏ trốn cho nhanh, nhưng cuối cùng vẫn không thoát nổi sự cắn rứt của lương tâm. Cô nghiêm túc mở miệng: “Xin lỗi.”

Bối Khả Thu quấn chặt chăn quanh người, ngồi trên giường, mỉm cười nhạt: “Xin lỗi vì chuyện gì?”

“Vì... tất cả mọi chuyện.”

Ánh mắt Kha Vũ thoáng u sầu, dừng lại nơi bóng hình nữ chính bước ra từ trang văn của mình. So với tưởng tượng, Bối Khả Thu ngoài đời còn đẹp hơn vài phần, đẹp đến mức như thể hóa thân hoàn hảo của nữ thần trong lòng cô. Quả thật không hổ danh là người nhờ nhan sắc vượt trội mà nổi bật giữa vô số Alpha, Beta để giành được vị trí C trong show tuyển tú.

Trước khi Bối Khả Thu ra mắt, trong giới giải trí, những nữ thần tượng nổi tiếng nhất đều là Alpha. Mọi người đều cho rằng, Omega vốn thể lực yếu, lên sân khấu nhảy múa chẳng có chút khí thế nào. Hơn nữa, định kiến xã hội cho rằng Omega chỉ nên ở nhà, chăm chồng dạy con, làm cái máy sinh sản cho nhân loại. Một nghề khắc nghiệt như idol, lại còn không được phép yêu đương, vốn chẳng thích hợp chút nào với Omega – những người phải đối diện với kỳ phát tình dày đặc.

Nếu không phải vì nhan sắc Bối Khả Thu quá mức xuất chúng, e rằng cô chẳng bao giờ có cơ hội bước chân vào cuộc thi tuyển chọn.

Thế nhưng, cô lại dùng chính thực lực của mình để chứng minh: trong ca hát và vũ đạo, Omega có sức hút mà bất kỳ giới tính nào khác cũng chẳng thể thay thế.

Bối Khả Thu được cả mạng gọi là “nữ idol Omega số một”, trở thành ngọn hải đăng soi đường cho vô số Omega khác. Nhưng khi trở về nhà, cha mẹ cô vẫn chỉ xem đó là trò không đứng đắn, coi con gái mình là kẻ không lo làm việc tử tế.

Nếu không nhờ tình bạn thanh mai trúc mã với Kha Vũ, e rằng chẳng có Alpha “đàng hoàng” nào nguyện ý rước một Omega thần tượng như cô về nhà.

Tất cả những điều ấy, Kha Vũ trước kia đều chỉ coi là thiết lập “mỹ cường thảm” để gia tăng độ hấp dẫn cho nhân vật Bối Khả Thu. Thế nhưng hôm nay, khi tận mắt chứng kiến ánh nhìn oán hận cùng tuyệt vọng kia, cô mới bàng hoàng nhận ra: những dòng chữ từng gõ ra dưới bàn phím, lại chính là cuộc đời thật sự của Bối Khả Thu.

Chỉ vì vài dòng thiết lập giản đơn, Bối Khả Thu đã phải gánh chịu nỗi đau mà chữ nghĩa chẳng bao giờ khắc họa trọn vẹn được.

Tổn thương mà “nguyên chủ” gây ra cho cô cũng là như vậy.

Kha Vũ, với tư cách tác giả, mới chính là kẻ đầu sỏ. Bởi vậy, một lời “xin lỗi” đơn giản làm sao đủ để bày tỏ hết sự áy náy trong lòng cô.

Cô ủ rũ mở cửa, lặng lẽ rời khỏi phòng ngủ của Bối Khả Thu.

Hành lang xa lạ khiến những xúc cảm đa sầu đa cảm vừa dấy lên lập tức bị thay thế bằng một thoáng hoang mang.

[Cô có biết phòng ngủ của tôi ở đâu không?] Kha Vũ hỏi Tiểu Lục.