Hai chiếc xe ấy, một là của anh, một là của gã bạn bẩn thỉu kia.
Mai Bách Sinh nheo mắt nhìn tivi một lúc, rồi đi đến bàn trà, cầm điều khiển đổi kênh.
"Má, bị gì không biết! Từ bao giờ mà camera giao lộ lại chiếu thẳng lên tivi thế? Mà mình có vượt đèn đỏ đâu, éo hiểu kiểu gì."
-
Tưởng Bán Tiên nằm trên giường lớn ngủ một giấc ngon lành. Thật ra cô chẳng có yêu cầu gì cao về chỗ ở, vì từng ở cùng Lâm Bán Tiên dưới gầm cầu, cũng từng trú mưa trong ngôi miếu dột nát, nên đối với cô mà nói, chỉ cần có chỗ ngủ là được.
Nếu không gặp Mai Bách Sinh, chắc cô đã tiếp tục nằm ghế đá công viên thêm một đêm nữa.
Sau khi ngủ đủ, Tưởng Bán Tiên ngồi dậy, vào phòng tắm tắm rửa, đánh răng rồi nhìn mình trong gương. Thật ra lúc mới xuyên qua, cô đã thấy qua gương cửa kính ven đường.
Việc cô đến đây như một trò đùa, mà cũng như là định mệnh, bởi vì cô và Tưởng Tiên Linh giống nhau như đúc. Chỉ khác là từ nhỏ Tưởng Tiên Linh đã được nuôi dưỡng cao sang, còn cô thì từng bị gà mổ, chó rượt, so ra Tưởng Tiên Linh sung sướиɠ hơn cô rất nhiều.
Dù đây là thế giới trong sách, nhưng Tưởng Bán Tiên rất rõ, từ lúc một người sống thật sự như cô bước vào quyển sách này, thì nó đã không còn đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết nữa, mà đã trở thành một thế giới có linh khí. Vạn vật đều có linh, đó là câu Lâm Bán Tiên thường nói với cô.
Giữ lòng kính sợ với vạn vật là điều kiện tiên quyết của nghề này. Cho nên, dù cô biết toàn bộ tình tiết trong truyện, cũng không dám vênh váo cho rằng mình đã nắm được tất cả. Thực tế, từ khi nữ chính trong truyện bị đổi thành linh hồn cô, mọi thứ đã thay đổi. Bởi vì nữ chính đã thay đổi, cốt truyện sau này sẽ không còn giống như trước nữa.
Ví dụ như trong truyện không hề đề cập đến việc Mai Bách Sinh sẽ gặp chuyện, nhưng hôm qua, cô thấy rõ ràng giữa ấn đường của anh lướt qua một luồng khí xám đen. Luồng khí ấy chính là dấu hiệu báo trước họa sát thân.
Thế nên cô mới nhắc Mai Bách Sinh một câu. Dù gì anh cũng là nam chính trong truyện này, nếu anh xảy ra chuyện, e là thế giới này sẽ sụp đổ. Mà cô thì vẫn chưa tìm ra cách rời khỏi thế giới linh khí này, nên đương nhiên phải bảo vệ Mai Bách Sinh trước đã.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Tưởng Bán Tiên đi vào bếp. Căn bếp rất rộng, nhưng ngoài vài món đồ đông lạnh trong tủ lạnh ra thì chẳng còn gì khác.