Chương 5

“... Cái này, thế kỷ 21 là thời đại đề cao pháp luật, tóm lại cũng không đến mức chết người đâu.” Bạch Lam cười khẩy: “Mà cho dù thật sự có người bỏ mạng, tao cũng nhất định sẽ nhớ mai táng cho mày.”

Phàn Tiểu Thử nước mắt lưng tròng.

“Nhưng mày cứ trốn mãi thế này cũng chẳng phải là cách đâu. Mạc gia có thế lực đến thế, người mà bọn họ muốn tìm thì chưa từng có ai thoát được cả.”

Phàn Tiểu Thử khóc nức nở.

“Hết hy vọng rồi, hết hy vọng rồi... Tao không muốn bị lột da đâu...”

“Haizzz...” Bạch Lam thở dài: “Nếu có thể xảy ra chuyện gì đó khiến Mạc Ảnh Hàn thay đổi cách nhìn về mày thì tốt quá, như thế có lẽ thật sự không bị lột da.”

Phàn Tiểu Thử lại như thấy hy vọng: “Chuyện gì? Chuyện gì cơ?”

“À...” Bạch Lam cứng họng: “Cái này tao còn chưa nghĩ ra. Ha ha...”

Lần này Phàn Tiểu Thử không còn khóc lóc vật vã, mà chỉ muốn gϊếŧ người thôi.

“Nếu không thì mày theo dõi Mạc Ảnh Hàn đi, lúc nào cũng giám sát, chắc chắn sẽ tìm được cơ hội để cô ấy tha thứ cho mày.”

Phàn Tiểu Thử trợn trắng mắt.

Người ta bây giờ đang truy sát cô ấy! Cô ấy còn đi theo dõi ư?! Đây đâu phải là "dê vào miệng cọp" bình thường?

Nhưng mà...

Nói thì nói vậy, nhưng lúc này Phàn Tiểu Thử đang ngồi xổm trong bồn hoa dưới lầu, không ngừng để ý động tĩnh cổng chính của tòa nhà lớn phía trước. Ngoài cách "còn nước còn tát" này ra, cô cũng chẳng nghĩ ra được bất kỳ biện pháp nào khác.

Bao giờ cô ấy mới ra đây chứ... Hôm nay trời nóng quá, cứ ngồi chờ thế này không biết mình có bị say nắng mà chết không? Mà nếu thật sự say nắng mà chết thì... ít nhất không cần lo bị lột da nữa.

Phàn Tiểu Thử cứ mơ mơ màng màng suy nghĩ như thế thì thấy Mạc Ảnh Hàn bước ra từ tòa nhà phía trước.

Cô đang mơ màng chợt tỉnh táo hẳn. Cô cảnh giác cao độ, cẩn thận từng bước bám theo sau Mạc Ảnh Hàn.

Gần đây tâm trạng Mạc Ảnh Hàn cực kỳ tệ. Tâm trạng cô ấy tệ như vậy là vì, cô ấy phát hiện mình đang bị theo dõi.

Kẻ theo dõi cô ấy không biết rốt cuộc là nghiệp dư hay chuyên nghiệp. Có khi hắn nghiệp dư đến mức khiến cô ấy phát ngán, nhưng nếu nói hắn là nghiệp dư thì khi cô ấy thực sự muốn tìm tên bám đuôi này ra, lại không thể nào tìm thấy được.

Suốt một tuần giằng co không hồi kết, Mạc Ảnh Hàn vốn đã khó chịu vì chưa tìm ra Phàn Tiểu Thử – kẻ đã đè lên người mình, nay tâm trạng lại càng tồi tệ hơn gấp bội. Đúng là cái tên cứ bám riết không tha, cô ta thật sự khiến người ta phát điên!