Chương 25

Diệp Minh Xuyên cũng biết vị đạo diễn này tính tình quật cường, lúc này có thể đồng ý xếp cảnh của Đường Dật quay trước đã là nể mặt lắm rồi, bèn cười nói: “Đạo diễn Tiết nói đùa rồi.”

“Được rồi, đừng nói mấy lời vô dụng này với tôi. Diệp An đâu? Tôi còn chờ cô ấy quay một cảnh đấy!” Tiết Phong không muốn nhìn Diệp Minh Xuyên nữa, lại bắt đầu loay hoay với chiếc camera trước mặt mình.

Diệp Minh Xuyên nói: “Cô ấy vẫn còn đang trang điểm bên kia, lát nữa sẽ đến ngay.”

Tiết Phong cau mày, càng thêm không vui: “Còn không quay xong, cô ấy tẩy trang làm gì? Sao? Cô ấy cho rằng cảnh của mình đã hết rồi à?”

Tiết Phong đang nói hăng say thì nghe thấy một cô gái nhỏ giọng kêu lên phía sau: “Đạo diễn Tiết…”

Tiết Phong quay đầu lại, nhìn Diệp An một cái, nói: “À, Diệp An đấy à. Chuyện gì thế? Sao diễn còn chưa quay xong mà cô đã tẩy trang rồi, là nóng lòng về hẹn hò với ai à!”

Diệp An vội vàng khom lưng xin lỗi: “Thật xin lỗi Đạo diễn Tiết. Tôi vừa thấy Đường Dật cảm xúc có chút mất kiểm soát, cho nên… Thật sự quá xin lỗi, về sau tôi sẽ không…”

Nghe xong lời này, Tiết Phong lại quay đầu, ý vị sâu xa nhìn Diệp Minh Xuyên, khóe miệng còn mang theo nụ cười sâu xa, cứ như đã nhìn thấu chuyện gì đó ghê gớm.

Diệp Minh Xuyên mím môi. Hắn ta đại khái cũng đoán được Tiết Phong đang nghĩ gì, chỉ là việc Tiết Phong nghĩ thế nào cũng không quan trọng lắm với hắn ta nên hắn ta cũng không cần giải thích gì.

Hắn ta cũng nhìn ra Diệp An đang nhằm vào Đường Dật. Nguyên nhân hắn ta cũng biết, cho nên hắn ta có thể hiểu hành động của Diệp An. Nhưng hiểu không có nghĩa là tán thành. Đem ân oán cá nhân vào công việc, việc này Diệp An làm thật sự không hay chút nào.

Vì vậy, hắn ta chỉ có thể tránh cho loại chuyện này xảy ra về sau. Diệp An là diễn viên chính của Từ Kính, hắn ta không thể điều động quá nhiều, hơn nữa Tiết Phong cũng sẽ không đồng ý, cho nên chỉ có thể để Đường Dật sớm rời khỏi đoàn phim.

Vừa quay xong một cảnh, Diệp Minh Xuyên mở điện thoại thì thấy vài cuộc gọi nhỡ, đều là từ trợ lý gọi đến.

Diệp Minh Xuyên xin phép Tiết Phong: “Tiết Đạo, cảnh tiếp theo chờ một lát nhé. Tôi đi gọi điện thoại.” Thấy Tiết Phong gật đầu, hắn ta liền đi đến một bên hòn non bộ, gọi lại cho trợ lý.

Bên kia vừa bắt máy, Diệp Minh Xuyên hỏi: “Alo, Tiểu Thượng à, chuyện gì thế?”

Thượng trợ lý nói: “Cái kia, Diệp ca, chúng tôi tra được địa chỉ IP đăng nhập lần cuối của Vô Hồi rồi.”

“Ừ, ở đâu?”

“Là ở nhà Đường Dật.” Thượng trợ lý đáp.

Diệp Minh Xuyên ngây người. Hắn ta không nghĩ trợ lý lại nói ra tên Đường Dật. Nhưng sao có thể chứ? Gió Ấm đã được đăng tải mười ba năm, mười ba năm trước Đường Dật mới bao lớn? Vô Hồi sao có thể là Đường Dật?

Diệp Minh Xuyên lẩm bẩm hỏi: “Đường Dật?”

Thượng trợ lý còn giải thích: “Đúng vậy Diệp ca, chính là Đường Dật thích chuyển tiếp Weibo của anh. Ban đầu tôi cũng không tin nên đã tìm vài cao thủ máy tính tra địa chỉ IP đăng nhập lần cuối của Vô Hồi nhưng kết quả cuối cùng đều là nhà Đường Dật. Tôi cảm thấy Vô Hồi có khả năng có quan hệ gì đó khác với Đường Dật.”

“Ừ, tôi biết rồi.” Diệp Minh Xuyên suy nghĩ một lát, lại nói: “Cậu tra lại địa chỉ đăng nhập trước đó của Vô Hồi đi.”

“Vâng, Diệp ca, tôi sẽ lập tức tìm người tra.”

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Minh Xuyên bắt đầu quay cảnh tiếp theo, chỉ là trước sau vẫn không vào được trạng thái, lại bị Tiết Đạo cằn nhằn hết một hồi.

Tiết Đạo cuối cùng thấy Diệp Minh Xuyên thật sự không tìm lại được trạng thái nhưng lại không muốn tạm chấp nhận nên chỉ có thể đuổi hắn ta đi, quay cảnh của những người khác.